Đậu Đại học, lên thành phố học, may mắn tìm được một căn phòng trọ giá rẻ, ấm cúm, vui mừng dọn đồ vô ở xong xuôi mới biết phòng bị ngập nước.
Phòng trọ tiện nghi, xinh đẹp có máy giặt, tủ lạnh vô ở tới cuối tháng mới phát hiện điện 6k/ 1kw, nước 10k 1 khối. Trả tiền điện nước trọ và ăn mì gói. (Nhiều khu, phải tham khảo kỹ chủ)
Để xe trước cửa phòng, chưa kịp dắt vào, vừa quay vô uống ly nước quay ra mắt tiêu. Ngồi khóc ba khóc má…
Đi học về phát hiện ổ khóa nằm dưới đất, cửa mở bước vào phòng thì thấy một thằng đi ra, phòng thì bị lục tung. Kẻ bước vô người đi ra như hai “người dưng ngược lối”, đường ai nấy đi.
Mẹ mới mua cho cái laptop mới, xách xe đi chợ bỏ laptop ở nhà tới khi về thì phát hiện mất rồi. Ra tiệm cầm đồ gần nhà thấy nó nằm ở đó.
Phơi quần áo ngoài sào, đặc biệt là quần jean hơi mới, nếu không ngồi giữ thì không còn một cái mà mặc đâu nhé nhưng canh mà lo lướt điện thoại thì cũng mất hồi nào không hay. (mất tổng cộng 7 cái huhuhu)
Nhà trọ thì xây như nhà tù, kín mít, không chút ánh sáng, phơi đồ 2 ngày không khô, mặc đi học bạn hỏi: “Mày mấy ngày rồi chưa tắm hả?”. Về sau phải tốn xèn ra Bacotien giặt ủi.
Ngủ mơ màng nửa đêm nghe một cô gái kêu tên mình: Thẩm Du ơi, Thẩm Du à,.. mở mắt ra không thấy ai. Sáng hỏi bà chủ tạp hoá gần nhà mới biết chỗ nhà trọ này hồi trước là nền mã. ☹
Đi thuê nhà trọ cô chủ bảo nhà trọ cô đông vui lắm mở cửa sổ phòng ra xem phía sau 7 8 cái mã.
Cách đây hơn 4 năm … là tân sinh viên lên thuê trọ với giá 700k, an ninh sạch sẽ chủ trọ nhiệt tình. Tưởng ngon cơm ai dè ở đc 1 tháng thì ngày nào cũng gặp ma… Dọn đi rồi hàng xóm mới nhiệt tình nói là nhà trọ đó phòng số 4 (phòng mình ở) có đứa sv tự tử. Ôi đm, hàng xóm có tâm, đợi dọn đi mới nói.