1. Vì chứng ám ảnh cưỡng chế mà hầu như tôi phải làm mọi việc, khác với ý tôi là tôi không chịu được ấy!! Ví dụ như lúc phơi đồ là đồ của ai ra đồ người đấy, chơ không được phơi chung; sắp xếp cốc cũng phải theo đúng thứ tự…
2. Mỗi lần nhắn tin hay đánh chữ đều quan sát rất kĩ xem có lỗi không. Nhắn tin với bạn bè cũng có dấu câu đầy đủ, không có dấu chấm không chịu nổi.
3. Sắp xếp đồ đạc cũng phải theo màu sắc, trong tủ quần áo phải xếp từ nhạt đến đậm, đồ mùa đông mùa hè để tách biệt; sách cũng sắp xếp phải có cấp bậc: từ thể loại, kích thước, màu sắc,… Làm cho kĩ rồi chính mình mệt trước nè
4. Mọi việc đều phải chuẩn bị một cách chỉn chu, làm phải thật đẹp nhất, hoàn hảo nhất. Đã ám ảnh cưỡng chế lại thêm với chứng cầu toàn thì đúng là perfect
. Có hôm đến nửa đêm gần đi ngủ, bỗng vẫn chưa thấy thoả mãn với cái slide mà bật dậy làm lại cả đêm.
5. Sắp cho gọn rồi thì đừng đứa nào hòng vào phòng tôi nhá! Phá là bị đánh đấy, đừng có trách!
Nhắc đến ám ảnh cưỡng chế lại nhớ tới chị tôi.Người chị tóc bết, quần áo móng tay đều dơ, đồ đạc vứt lộn xộn. Dị ứng với một tỉ thứ trên cuộc đời và nhà lúc nào cũng như cái chuồng. Nhưng chị bảo chị bị ám ảnh cưỡng chế. Huhu. Hổng biết bác sĩ nào ác ôn dám bắt bệnh cho chị đuợc luôn. Update: Mình ghi thiếu nha. Chị mình khẳng định chị mình bị OCD về sạch sẽ nha. Nên mới có chuyện để cười chứ mấy cô.
May quá tôi chị ám ảnh cưỡng chế nhẹ nhẹ xíu, nhưng nó cũng hơi kì. Kiểu máy tính thì không được mở quá 3 tab, điện thoại muốn tải app mới, một là phải tìm một app để xoá đi, không thì sẽ không tải.Rồi ngủ thì phải đóng kín cửa, điều này cũng bình thường thôi. Nhưng dở người ở cái, tôi có con mèo nhiều đợt nó sẽ vào ngủ cùng tôi, lúc đó thì tôi phải mở cửa ra cho đêm nó đi ra đi vào. Và cửa chỉ mở được tầm 5cm, vừa cho con mèo chui vào, lỡ mở rộng ra xíu là tôi như phát điên vậy. Nói chung là còn nhiều chuyện lắm
Các bạn hiểu cảm giác review hợp đồng mà gặp phải tình trạng cỡ chữ không đều, căn lề không thẳng, dùng dấu câu lung tung, in đậm, in nghiêng, gạch chân vô tội vạ,… nó ám ảnh như thế nào không? Nhìn vào mà chỉ muốn bảo sếp là bỏ HĐ này đi, em làm lại cái khác cho Vì làm check change nên nếu sửa từng cái 1 thì sẽ bị khách nói quá soi mói, ko tập trung vào nội dung HĐ, ko sửa thì ko chịu nổi…
T chắc mắc cưỡng chế nhẹ 1. Dùng bút xong bắt buộc phải nắp bút luôn, không cần biết mấy giây sau hay bao giờ dùng tiếp. Phải nắp bút, không nắp không chịu được. Thấy đứa khác không đóng nắp bút t đóng hộ luôn:))) 2. Trước khi ăn phải rửa tay, không thể không rửa 3. Mượn đồ hay mượn gì của t phải trả về đúng chỗ và đúng hình dạng ban đầu, lệch chút là t chửiVậy nên tui hay chửi nhau với mấy con em lắm=)))
T không biết phải t mắc chứng đó không, nhưng tất cả các lọ hoặc gói hay hộp mỹ phẩm của t đều phải để xoay tên nhãn ra ngoài, không là t không yên được, cả người cứ bứt rứt. Sách thì phải xếp theo thứ tự dày – mỏng, cao – thấp, to – bé, kể cả quần áo váy vóc treo lên móc cũng phải theo thứ tự ngắn – dài và không được lệch
Mắc ám ảnh cưỡng chế nhẹ, kiểu cầu toàn ấy, làm mọi chuyện đều trọn vẹn đầy đủ, đặc biệt là hình thức, cho đều cho đẹp, ấy vậy mà cứ hay bị sai, bỏ sót, quên mấy cái vụn vặt, nhỏ nhặt nhưng có thể ảnh hưởng đến cả kết quả của công việc. Nực cười chưa, thà mình là cái người cẩu thả đi hong nói, bị cái bệnh cầu toàn mà hay mắc lỗi vậy bứt rứt khó chịu trong lòng lắm
Lắm lúc t nghĩ mình OCD nhưng lắm lúc lại cảm thấy k phải???! Vd đồ đạc t luôn để theo màu, xếp thìa đũa t đếm từng cái để cho đều, quần áo gấp vuông góc cong vẹo gập 1 nếp đều k đc, chồng quần áo lên phải theo màu theo dài ngắn độ dày..v.v… Thích sạch sẽ nhưng lười dọn dẹp. Nhưng đã dọn thì phải lật tung nhà cửa lên dọn dư 1 sợi tóc hay hạt bụi thôi cũng làm lại từ đầu và phát dồ lên. Ng khác dọn nhà mà t có mặt ở đấy là t bắt đầu lải nhải sao k nhặt cái này lên bỏ cái kia gọn vào..v.v…. Nếu dọn k theo ý t thì t cũng có thể phát cáu lên và cắn ng
Khi bạn bị OCD nhưng mà lười, nhiều hôm 12h đêm, 1 giờ sáng đi dọn dẹp nhà cửa =)))
Chính là kiểu bừa bộn nhưng phải bừa bộn theo cách có kỷ luật nhất :)))