Nợ nần của bố thì con cái phải trả?

Nhà tớ trước đây cũng không quá nghèo nhưng giờ lại khổ sở vì nợ nần 1 tỷ các bạn ạ. Số tiền này do bố tớ làm ăn thua lỗ mà thảnh ra như vậy.

Những năm học đại học tớ đều cố gắng đi làm thêm, từ năm nhất, lấy học bổng, lấy 1 phần tiền lương để phụ giúp gđ. Tớ cũng chỉ nghĩ giúp đc bao nhiêu tốt bấy nhiêu, tuổi nhỏ làm việc nhỏ…tuỳ theo sức của mình…

Nhưng nay bố hỏi vay tiền, vay 1 khoản tiền là 50 triệu, tớ không ngần ngại chuyển 50 triệu cho bố để trả nợ cho người ta. 50 triệu với các bạn nhà giàu thì nhỏ nhưng với những đứa lao động cật lực để kiếm tiền như tớ thì tớ trân trọng từng nghìn một, tớ còn phải đi bộ rất xa để đi làm vì không có xe máy, trước đó phải bắt 2 tuyến xe bus, ngày mưa cũng như ngày nắng, lúc nào cũng vậy thôi.

 Chuyện làm ăn thua lỗ ko có gì đáng nói nếu bố biết tu chí làm ăn tiết kiệm tiền trả nợ. Nhà đã nợ nần khổ sở mà bố còn tiêu tiền như ném qua cửa sổ, đi ăn nhậu, đi cà phê, trong khi vợ con ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, sổ đỏ đã cắm ngân hàng và lúc nào bố cũng lấy lí do là đi quan hệ với người này người kia, xã hội giờ cần phải có quan hệ…. 

Mà về tớ thì…Ngành tớ học lâu hơn các trường khác, học dài hơn, vất vả hơn, đi làm thêm rất hạn chế (tớ xin giấu). Nhiều lúc tớ ghen tị với các bạn nữ khác, được sống trong gđ không phải lo chạy bữa trả nợ, sống thoải mái tiêu xài, ko thì cũng tự do tự tại, tự đi làm tự nuôi bản thân chứ ko nhứ tớ…. 1 tháng tớ chỉ tiêu 2.5tr tất cả tiền ăn, tiền nhà tiền học tại mảnh đất Hà Nội này, tớ trọ ngoài vì còn phải sắp xếp thời gian đi học và đi làm về muộn, chứ trọ kí túc xá thì hạn chế lắm. Nhiều lúc muốn mua 1 món mình thích tớ phải dành rất lâu, hay đôi khi nghĩ mua cái quần, cái áo, 100, 200 nghìn hay bất kể đồ gì, cũng phải tính toán, suy nghĩ, xem là mua giá đó hợp lý chưa, có nên mua hay ko…

Nhưng chắc chắn tớ sẽ không bỏ cuộc. Sinh ra không được làm công chúa thì mình phải cố gắng làm việc để độc lập và tự do, đâu phải ai xuất phát điểm cũng giống nhau đâu. Viết lên đây để giải tỏa nỗi buồn thôi, mai lại lau nước mắt đi học đi làm tiếp…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *