Những phẩm chất cao quý cần có ở một người bác sĩ?

Vào những ngày tháng đi dạy cho những sinh viên ngành y, các bác sĩ nội trú và nghiên cứu sinh, tôi luôn cố gắng đem đến cho họ những thứ nằm ngoài chương trình đào tạo y khoa tiêu chuẩn, trong số đó chủ yếu là các kỹ năng xã hội.

Tôi vô cùng may mắn khi học được cả cách xử sự đúng và sai khi đối mặt với bệnh nhân, gia đình họ và những nhân viên y tế khác từ những người giáo sư tuyệt vời, truyền đầy cảm hứng tại Đại học California và Stanford.

Thường thì tôi sẽ thảo luận về vấn đề của bệnh nhân với một bác sĩ nội trú ở bên ngoài phòng khám. Sau đó, tôi sẽ yêu cầu họ trình bày chẩn đoán và các phương pháp trị liệu cho người bệnh nghe.

Nếu như những gì họ nói không đủ hợp lý, tôi sẽ bảo những người bác sĩ nội trú này ra ngoài, nhìn vào điện thoại rồi xin phép người bệnh: “Xin hãy thứ lỗi cho tôi vì đã gián đoạn nhưng bác sĩ Jones và tôi có một bệnh nhân khác đang trong trường hợp khẩn cấp cần phải cấp cứu. Chúng tôi sẽ trở lại ngay”

Khi đã ra ngoài, tôi sẽ giải thích cho vị bác sĩ trẻ này rằng anh ấy/ cô ấy đã không truyền tải tốt khiến cho bệnh nhân hoang mang, khó hiểu và những người nhà bệnh nhân thì bị quá tải bởi những thuật ngữ y học và vấn đề phức tạp. Sau đó, tôi sẽ chỉ dẫn người bác sĩ này vào lại bên trong, di chuyển hoặc đứng thật gần với người bệnh, nhìn vào mắt họ (hoặc ít nhất là nhìn thẳng vào mặt họ) rồi giải thích lại vấn đề theo cái cách một người với trình độ học vấn cấp ba cũng có thể hiểu được. Không thuật ngữ y học, không từ ngữ viết tắt chuyên ngành và nói bằng lòng trắc ẩn. Cuối cùng, tôi muốn những người bác sĩ này hỏi lại xem bệnh nhân đã hiểu rõ chưa và họ còn câu hỏi nào không để kiểm tra xem họ đã thực sự nắm rõ được vấn đề hay chưa.

Tôi cũng nhấn mạnh vai trò của sự khiêm tốn trong giao tiếp với các nhân viên y tế khác. Những bác sĩ lành nghề ở Hoa Kỳ rất tự tin vào khả năng của họ sau khi đã vượt qua sự nghiêm ngặt trong kì thi vào các trường y, những buổi đào tạo chuyên khoa được tuyển chọn hoặc đạt được các chương trình học bổng giao lưu ngắn hạn. Do đó, một số người cảm thấy quá tự hào về những điều họ đã đạt được nên thường xử sự khá kiêu căng. Một điều quan trọng không kém là hiểu được các điều dưỡng và nhân viên y tế khác là những người trợ giúp vô giá và là một phần của đội ngũ y tế. Họ sẽ làm việc tốt hơn nhiều nếu cảm nhận được sự quan tâm của người bác sĩ đối với toàn thể đội ngũ của mình. Các y tá, trợ lý hành chính/ thư ký cần nhận được sự đối xử lịch sự.

Tất cả những điều ấy sẽ giúp bạn nhận được sự trợ giúp từ những nhân viên y tế khác trong những tình huống khó khăn, có thể là khi bạn mắc một sai lầm nào đó hoặc khi bệnh nhân và người nhà họ phàn nàn về điều gì. Đã từng có một vài người y tá hỏi rằng liệu tôi đã sắp xếp hết đúng mọi thứ chưa. Tôi sẽ xem lại. Đôi khi tôi bị sai do lỗi đánh máy, bị nhầm thuốc, nhầm liều lượng hoặc thời gian. Sau đó, tôi gửi tới họ lời cảm ơn và sửa lại chúng. Kể cả khi tôi đã làm đúng hết, tôi vẫn cảm ơn họ vì đã đưa chúng đến chỗ tôi và giải thích tại sao tôi lại muốn để liều lượng của một số loại thuốc không như thông thường.

Sự nghiệp của một người bác sĩ trẻ có thể bị hủy hoại hoàn toàn nếu có những lời đồn về việc người bác sĩ mới ấy chỉ là một tên ngu xuẩn. Sẽ mất rất nhiều nỗ lực để thoát khỏi danh tiếng xấu ấy.

Đương nhiên tất cả những điều trên sẽ chẳng còn quan trọng nếu bạn không có một sự hiểu biết sâu sắc về lĩnh vực y học, các kinh nghiệm thực tế và những điều hiển nhiên khác. Giả sử bạn biết mình đang làm gì, công việc của bạn chính là truyền tải tới bệnh nhân, gia đình họ và những nhân viên khác rằng bạn có đầy đủ sự hiểu biết, lòng trắc ẩn và sự kiên định.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *