1. Dây thừng
“Tiểu Trương có bồ nhí bên ngoài, vợ cậu ấy biết được đau buồn quá nên đã mua dây thắt cổ tự tử rồi!”
“Xảy ra khi nào vậy?”
“Hôm qua.”
“Không đúng, hôm qua tiểu Trương mới là người đến đây mua dây thừng mà?”
2. Cầu được ước thấy
Cậu là một nhân viên làm công bình thường, cả ngày chỉ nghĩ đến việc báo thù cấp trên, theo đuổi đồng nghiệp nữ, tăng lương thăng chức.
Cậu cảm giác hôm nay không giống mọi ngày.
Ông sếp béo mập mà cậu hận thấu xương đã bị điều đi nơi khác làm việc.
Cô đồng nghiệp xinh đẹp ngày trước không bao giờ ngó ngàng hôm nay lại liếc mắt đưa tình với cậu.
Cấp trên vừa mới nhậm chức rất hài lòng cậu với cậu, không chỉ tăng lương, còn hứa hẹn sẽ điều cậu đến làm việc ở vị trí cao hơn.
Cậu tự nghĩ: “chẳng lẽ mình đã có được năng lực cầu được ước thấy hay sao?”
Trên đường về nhà, cậu mua 1 xấp vé số, trở về căn hộ đơn trên tầng 20 của mình, cầu mong sẽ được trúng giải lớn.
Đến lúc xổ số, mỗi lô trúng lớn trên 1 trăm vạn, trong phút chốc cậu đã trở thành tỉ phú.
Cậu kích động chạy ra thang máy, muốn đi lãnh tiền ngay lập tức.
Thanh máy chạy chầm chậm xuống, cậu không đợi nổi nữa.
“Càng nhanh càng tốt.”
Tốc độ thang máy từ tầng 20 chạy nhanh xuống tầng 1.
Thang máy bị biến dạng mở cửa ra.
3. Ước nguyện
Mỹ Mỹ, A Trợ và A Vũ cùng làm việc trong một công ti tư nhân, cả ba cũng là bạn thân lâu năm, hễ được nghỉ tết thì họ đều đi du lịch cùng nhau, cùng ước nguyện cho một năm tiếp theo.
Năm nay họ quyết định tự lái xe đi du lịch, không may lại gặp tai nạn.
Lúc Mỹ Mỹ tỉnh lại ở bệnh viện, người cô gặp đầu tiên là cấp trên của mình. Cấp trên bảo với Mỹ Mỹ:
“A Vũ đã tử vong tại hiện trường tai nạn, phía công ty bảo hiểm cũng đã đền bù một khoản tiền lớn.”
“A Trợ bị thương nghiêm trọng, đã trở thành người thực vật, không biết lúc nào có thể tỉnh lại.”
Chỉ có Mỹ Mỹ vô cùng may mắn chỉ bị thương nhẹ, qua vài ngày có thể xuất viện.
Nói xong, cấp trên đặt một bao lì xì đỏ lên bàn rồi ra khỏi phòng.
Mỹ Mỹ một mình trong phòng bệnh khóc, gào thét không ngừng.
Cô nhớ trước khi đi, cả ba đã cùng nhau ước nguyện.
A Vũ than vãn tiền lương quá thấp, ước gì trên trời bỗng nhiên rơi xuống một xấp tiền.
A Trợ than vãn công việc mệt nhọc, ước gì có thể ngủ đến khi tự mình có thể thức dậy mà không cần báo thức.
Mỹ Mỹ ước rằng có thể trẻ mãi ở tuổi 25.
Ngày cô ước nguyện, chỉ cách sinh nhật thứ 25 đúng một tuần.
4. Đau
Một người mẹ dắt con mình đến khu vui chơi.
Đứa con rất thích nhà banh, vừa đến nơi là nhảy ngay vào đó.
Nhưng đứa bé bỗng dưng ngừng chơi đùa, lấy tay mò mẫm bàn chân mình: “Đau quá!”
Người mẹ nhanh chóng bồng bé lên kiểm tra, bà thấy có một cây kim ghim trên bàn chân đứa bé.
Đứa bé giãy giụa một lúc thì chết, cảnh sát và pháp y đến đem xác của đứa bé đi.
Sau khi lấy lời khai của bà mẹ, cảnh sát lại đi kiểm tra hiện trường, cuối cùng họ cũng tìm thấy phần còn lại.
Đó là một ống tiêm bị gãy mất phần kim, bên trong là một ít heroin còn sót lại.
5. Hình ảnh
Sáng hôm nay tôi kiểm tra hòm thư thì thấy có một phong thư bên trong. Bức thư khá dày, tôi cảm thấy có gì đó rợn người, trên thư có đề: “Không phải trò đùa ác ý, xin hãy đọc hết.”
Về nhà, đóng cửa, khoá cẩn thận, sau đó để thư lên bàn.
Mở thư ra, bên trong là một xấp ảnh, cũng khá nhiều, tầm 30 40 tấm.
Tấm ảnh đầu tiên là một người đàn ông tôi không quen biết, anh ta đứng ở trong lớp học, có vẻ là một giáo viên.
Tấm thứ hai là hình anh ta bị cột cả hai tay lại, trông anh ta dường như đã bị ngất xỉu.
Tấm thứ ba cũng là cảnh anh ta bị cột tay, nhưng bên trong xuất hiện một cây rìu.
Từ tấm thứ tư đến tấm ảnh 35 là cả quá trình chi tiết cảnh anh ta bị chặt ra từng bộ phận, mỗi tấm ảnh đều có máu, vô cùng tàn nhẫn.
Trên ảnh thỉnh thoảng xuất hiện một vài chấm đỏ, hắn nhất định đã sử dụng loại máy ảnh chụp lấy liền, vừa hành hạ vừa phạm tội.
Thật là một tên biến thái! Tôi kiềm chế cơn buồn nôn của mình. Tôi xem tấm ảnh 36, kì lạ thật, đây là tấm ảnh tôi tự chụp cơ mà.
Sau đó tôi nghe thấy có tiếng người đang mở cửa.
6. Một nửa
Vợ tôi luôn có thể đoán trước được sự việc một cách kì diệu, nhưng thường chỉ đúng một nửa.
Bởi vì đêm qua tôi không về nhà đúng giờ, cô ấy bắt đầu nghi ngờ việc tôi có người thứ ba, nói không chừng tôi cũng đã cùng kẻ thứ ba làm việc ấy rồi.
Bất kể tôi có giải thích thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể thành thật lấy thẻ phạt ra, nói với cô ấy là tôi bị cảnh sát giữ lại vì chạy quá tốc độ, lúc ấy cô ấy mới cười cười ôm tôi lại.
Cũng may vị cảnh sát ấy giống tôi, đều phải về nhà vội nên không kiểm tra cốp sau xe tôi.
Còn vợ tôi thì vẫn như thường lệ, chỉ nói đúng một nửa mà thôi.
7. Hoảng sợ
Tôi từng nghe qua một triết lí: Kẻ sẽ giết bạn trong tương lai, khi đi ngang qua bạn, bạn sẽ không nhịn được mà rùng mình, hoảng sợ, khoảng cách đến cái chết càng gần, thì trạng thái sẽ càng rõ rệt và nghiêm trọng.
Mỗi lần người làm vườn đang tỉa hoa, cả người tôi run lẩy bẩy.
Tôi xin chồng đuổi người nọ đi, chồng lại thuê một người khác.
Nào người người làm vườn mới thuê chỉ mới bước chân vào, tôi lại bắt đầu run rẩy, đã vậy còn trầm trọng hơn lần trước.
Tôi chỉ có thể thuyết phục chồng rời khỏi biệt thự đó.
Chuyển đến nhà mới, chồng tôi vác một bao quần áo lớn vào phòng ngủ, bảo với tôi là anh phải đi ngâm bồn để xả xui.
Khoảnh khắc chồng tôi bước vào phòng ngủ, tôi bỗng nhiên có một cảm giác hoảng sợ vô cùng.
8. Cây đinh
Tôi là giáo viên của một trường mẫu giáo, đều là những đứa trẻ độ tuổi từ 4 đến 5 tuổi.
Tiểu Khiết là cô bé tôi rất thích, bé là lớp trưởng của lớp lá, thông minh lanh lợi, hồn nhiên vô tư.
Dựa theo lịch sinh hoạt, buổi chiều lớp trưởng sẽ chỉ huy các bạn ra sân chơi cầu trượt, cũng là người đầu tiên trượt xuống.
Tiểu Khiết trượt xuống rồi hét lên một tiếng, sau đó khóc thét lên, chân của bé chảy máu khiến mọi người đau lòng.
Trên đó có ghim một cây đinh, đầu đinh bị cắm trên cầu trượt, rạch một đường dài trên chân Tiểu Khiết.
Cây đinh? Từ đâu ra thế? Tại sao lại xuất hiện trên cầu trượt?
Mặc dù có nhiều câu hỏi, nhưng tôi vẫn phải nhanh chóng cho ngừng tất cả hoạt động trong sân lại, gọi xe cứu thương đến, đến khi đưa Tiểu Khiết lên xe rồi tôi mới yên tâm trở lại.
Có một bạn nhỏ kéo áo tôi, tôi cuối xuống, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy mong đợi của bé: “Cô ơi, nếu như Tiểu Khiết bị thương rồi, có phải sẽ không được phiếu bé ngoan nữa không ạ?”
