NHỮNG LỜI THOẠI LÀM NÊN ROMEO VÀ JULIET

“Ngủ ngon nhé, mộng đẹp nhé! Ôi, chia tách là nỗi thống khổ ngọt ngào biết mấy.”

Romeo và Juliet là vở bi kịch được chắp bút bởi nhà văn đại tài của nước Anh, William Shakespeare, dựa trên một cốt truyện có sẵn về một mối tình o:an trái vốn là câu chuyện có thật, từng xảy ra ở Ý thời Trung Cổ. Tình yêu mãnh liệt của Romeo và Juliet bị ghìm chặt trong mối th:ù dòng tộc, để rồi ch:ết y:ểu trong xót đau ngang trái. Câu chuyện trở thành một trong những tác phẩm kịch kinh điển của mọi thời đại, ngày càng được lưu truyền rộng rãi. Dẫu tồn tại nhiều tranh cãi về hình tượng nhân vật và những bí ẩn đằng sau nhà văn lừng lẫy Shakespeare, Romeo và Juliet vẫn lôi cuốn bao thế hệ độc giả bởi lối xây dựng tình tiết chặt chẽ, tinh tế, cùng một tình yêu đắm say vượt lên ràng buộc của lịch sử, bi thương và th:ù hậ:n.

Ngay từ những hồi đầu tiên, trong bữa dạ tiệc tổ chức tại nhà Capulet, Romeo và Juliet đã đem lòng say đắm lẫn nhau. Trong mắt chàng si tình Romeo, thế gian tưởng như cũng nín thở trước vẻ kiều diễm của nàng Juliet:

 “Nhưng hãy yên lặng! Ánh sáng nào le lói trên cửa sổ kia? Đó chính là Juliet của ta kìa. Ôi, người ta yêu dấu! Ôi, giá nàng biết vậy!”

Tình yêu là cơn lốc cuốn ta vào cơn bão tố dịu dàng, là sweet sorrow (nỗi thống khổ đẹp đẽ). Giữa Romeo và Juliet, tình yêu ấy còn là đắm say, là khát khao yêu và được yêu đến tận cùng, và cũng là vệt màu cay đắng vì xót thương nhau, bởi hận thù đã che mờ tất cả, tàn nhẫn cứa những đường chia tách nối kết ái tình đương bền chặt.

 Ái tình là tầng khói từ làn hơi của những tiếng thở dài.

 Ái tình nặng trĩu và nhẹ bẫng, sáng rỡ và tối tăm, bỏng rẫy và buốt lạnh, yếu ớt và mạnh mẽ, cơn mộng ngàn và cả sự thức tỉnh – tất cả mọi thứ của nó, ngoại trừ chính nó ra!

 Đừng hoài phí tình yêu trong trái tim mình cho ai đó chẳng đời nào xem trọng nó.

 Đừng thề thốt với vầng trăng, chàng hỡi, vì nàng luôn thay đổi. Rồi tình yêu của chàng cũng sẽ đổi thay theo.

Vốn dĩ th:ù hậ:n không thể song hành với tình yêu; th:ù hậ:n khiến tình yêu đậm màu xót xa, tình yêu khiến th:ù hậ:n càng thêm nhức nhối. Đám cưới giữa Juliet và Paris trở thành đá:m ta:ng. Tu sĩ chưa kịp báo cho Romeo thì từ chỗ bị lư:u đ:ày nghe tin Juliet ch:ết, Romeo đau đớn trốn về Verona. Trên đường về chàng kịp mua một liều thuốc c:ực đ:ộc dành cho mình. Tại nghĩa địa, gặp Paris đến viếng Juliet, Romeo đ:âm ch:ết Paris rồi uống thuốc đ:ộc t:ự t:ử theo người mình yêu, chẳng hay nàng thực chất hẵng còn chưa l:ìa kh:ỏi cõi đời. Romeo vừa gục xuống thì thuốc của Juliet hết hiệu nghiệm. Nàng tỉnh dậy và nhìn thấy x:ác Romeo bên cạnh đã ch:ết, Juliet r:út d:ao tự v:ẫn.

Tiếng lòng Juliet vút lên thành những thanh âm đẹp đẽ mà bi thương:

 Hỡi đêm tối dành cho tình yêu, hãy giăng tấm màn của ngươi ra, để vầng ô kia nhắm mắt lại, và để chàng Romeo tối nằm gọn trong đôi cánh tay này, không ai biết, không ai hay!… Để tiến hành những nghi lễ của tình yêu, những người yêu nhau không cần ánh sáng nào hơn là vẻ đẹp của nhau.

 Nào, hỡi Đêm hiền dịu, hỡi nàng tiên trìu mến có đôi mày đen láy, hãy mang lại cho em chàng Romeo của em. Và khi chàng ch:ết, hãy c:ắt xươ:ng thịt chàng ra thành muôn vàn ngôi sao bé nhỏ; chàng sẽ làm cho bầu trời tươi đẹp đến nỗi trần gian ai cũng sẽ say sưa đêm tối mà thờ ơ với ánh dương rạng rỡ.

Tới cuối cùng, th:ù h:ận, oá:n hờn hay ch:ết chóc đều trôi qua, chỉ có tình yêu là hiện diện, chỉ có tình yêu mang sức mạnh hoá giải mạnh mẽ và bất tận. Romeo và Juliet mãi là một tác phẩm kinh điển của mọi thời đại, bởi ấy là bản tình ca u hoài nhưng đẹp đẽ, là tiếng r:ên xiết của oá:n th:ù và thương xót, nhưng cũng là nhịp thở của ái ân thuần khiết, chân thành, mạnh mẽ.

Trạm Đọc tổng hợp

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *