Mình năm nay 25 tuổi, làm ở công ty từ lúc ra trường. Mới vào có 1 em học NEU ra trường năm vừa rồi, nói chung chắc do dịch dã nên em tâm sự là nhảy 3 công ty rồi, 1 công ty ko hợp, 1 công ty do dịch nên nghỉ, còn mới vào đây.
Em vào đây làm được 2 tháng, mình được sếp giao cho việc là kèm cặp em vì sếp cũng tin tưởng mình, thấy mình cũng có năng lực với lại có thời gian…nghe đâu là cũng họ hàng xa với sếp. Thôi kệ sếp giao thì làm.
Trong thời gian làm thì mình thấy em có nhiều kĩ năng cần được bổ sung hoặc nên học thêm như tin học văn phòng, giao tiếp, nói chuyện với đồng nghiệp, với các sếp…
“Em gửi mail thì nên để tiêu đề như này này, có câu chào, có câu kết”
“Nội dung như này ko được, để anh sửa lại cho, xong em xem lần sau cứ thế làm nhé”
“Lúc chiều em nói vậy với sếp chưa ổn em nhé, lần sau em phải…, đấy chú ý, nhiều khi lời nói người ta đánh giá mình…”
“Chỗ này anh làm cho”
“Thôi, em cứ làm bản word cho anh, còn slide để anh làm giúp chứ giờ ko kịp nữa!”
…v…v…
Nói chung mình cũng tâm huyết…cho đến cuối tuần vừa rồi mình bực:
– Sao anh nói mãi mà em vẫn mắc lỗi vậy?
– Em thích.
– Thích sai à?
– Ko, mấy cái lỗi sai ấy em làm tốt.
– Vậy thích gì.
– Em thích anh nên em cứ sai để anh sửa, để 2 đứa nói chuyện thôi.
– ? Đùa hay thật.
– Em nói thật, thích anh mà, mấy cái này có cái gì mà em ko làm đc, anh hơi bị khinh sinh viên NEU đấy!
– Ờ…nhưng thật à, là em tỏ tình anh.
– True.
Và thế là có n.y
đến giờ mình vẫn cứ nghĩ em kém thật, nghĩ em là gà nhưng thật ra mình chỉ là hạt thóc.
