Có lẽ điều này là bất hợp lý, nhưng chúng ta cứ thử dựa trên lý thuyết và tưởng tượng rằng tờ giấy có thể gấp được bao nhiêu lần mà ta muốn. Chúng ta có phép tính sau:
.
Giả sử có một mảnh giấy mịn chỉ dày 0.001cm
.
. Sau khi gấp 1 lần, nó sẽ dày 0,002cm, gấp 2 lần 0,004cm, gấp ba lần 0,008cm, gấp 4 lần 0,016cm. Vậy sau khi gấp n lần, nó sẽ dày: 0,001 x 2ⁿ cm
.
. Sau 17 lần, độ dày của nó ≈ 131cm. Sau 25 lần, độ dày của nó ≈ 33554,4 cm (335,544m) ngang bằng với chiều cao của Tòa nhà Empire State. Sau 30 lần nó sẽ là 6,67 dặm, 40 lần, nó sẽ đưa bạn ra ngoài vũ trụ và 45 lần là bạn có thể tới mặt trăng rồi! (bỏ qua những cơn gió trong bầu khí quyển phía trên sẽ phá hủy tháp giấy)
.
Tuy nhiên khi bạn gấp một mảnh giấy, diện tích của nó cũng sẽ giảm đi theo cùng một tỷ lệ. Vì vậy nếu bạn gấp một tờ giấy khổ A4 45 lần, diện tích của nó sẽ giảm đi 45 lần
.
Giả sử tờ giấy ta xét là A4 ( 21 x 29 x 0,001 cm )
.
. Diện tích của tờ giấy là 21 x 29,7 = 623,7 cm²
.
. Sau khi gấp tờ giấy 45 lần, diện tích sẽ là 623,7 / 2⁴⁵ ≈ 1,77 × 10 -¹¹ cm² . Mà diện tích mặt cắt ngang của hạt nhân nguyên tử là 10-²⁴ cm²
.
Cuối cùng nếu bạn gấp một tờ giấy 45 lần, bạn sẽ chạm tới mặt trăng, nhưng nó sẽ trông giống như một chồng nguyên tử hoặc phân tử, điều không thể nhìn thấy. Vậy, cuối cùng, bạn sẽ không thấy gì cả!
.
Theo: Ted-ed