Chào các bạn, mình 24 tuổi học cao đẳng nên đi làm cũng được 3- 4 năm rồi. Mình sinh ra trong gia đình bố mẹ kinh doanh ở quê, ko khá giả nhưng cũng ko có điều kiện nhiều. Bố mình ko kiếm đc nhiều tiền nên tất cả chi phí sinh hoạt trong nhà, tiền chúng mình ăn học đều 1 tay mẹ lo. Anh trai mình cũng thương mẹ gánh vác gia đình nên cũng nghỉ học đi làm. Nhà mình 3 đứa, mình là út nên cũng mải chơi hơn anh chị, anh chị đều có gđ nhỏ và tự lập sớm. Còn mình ra trường từ 2018 mải chơi, đi làm cũng chẳng dư nhiều vì mình là giáo viên nên lương cũng thấp, chưa kể 2 năm dịch lại càng khó khăn hơn. Trước đây mình luôn nghĩ mình là con út, làm dc bao nhiêu thì làm, nhà mình cũng ko áp lực chuyện mình phải kiếm nhiều tiền hay lấy chồng sớm nên 3-4 năm đi làm mình ko dư giả về kinh tế. Hôm nay anh mình gọi lên, kể nhà mình bố, chị dâu bây giờ thêm cả cháu nhỏ đang bị covid, mình buồn lắm nhưng chẳng dám về quê, 1 phần vì mình phải cố gắng đi dạy thêm kiếm tiền, phần cũng vì mình mới khỏi covid dc 1,2 ngày sức mình cũng yếu nên chẳng dám về. Rồi anh mình cũng cố nói thêm, nếu anh cần tiền chúng mày cho anh vay nhé, h cả nhà bị ốm anh ko đi làm dc, mẹ cũng ko bán dc hàng. Mình suy nghĩ mãi, giá mà mình cố gắng tiết kiệm hơn thì bây h nghe anh mình nói vậy mình sẽ ko phải suy nghĩ nhiều.Dịch dã thực sự khó khăn, các bạn nếu đc hãy cố gắng có 1 khoản riêng để khi khó khăn như mình bây h sẽ có tiền để trang trải mọi thứ.