Yêu nhau từ lớp 12, vì nhà n.y khó khăn mà học giỏi, nhanh nhẹn nên mình mới thích và yêu n.y mình, 2 đứa bằng tuổi. Nhà mình thì cũng ko phải giàu có nhưng cũng ko để mình phải khó khăn những năm tháng đại học, kể cả mình ko đi làm thêm cũng đủ lo ăn lo học cho mình.
Năm chúng mình năm 2 đại học, n.y mình mất xe máy, mình liền cho n.y mình vay 8 triệu để mua 1 chiếc xe máy khác, hơn 1 năm sau mới trả được mình, mỗi tháng trả mình 1 ít.
Đến năm thứ 4, n.y mình góp vốn kinh doanh quần áo, bảo vay mình 20 triệu, mình cũng hỏi qua loa rồi ko hỏi sâu, vì tính n.y mình là ko muốn cho con gái xen vào chuyện làm ăn, sẽ ko may mắn. Đùng cái bảo lô hàng bị bắt…phải đóng tiền 10tr thêm mới lấy được ra.
N.y mình lúc đó cũng trắng tay nên mình góp 5tr, người còn lại làm ăn với n.y mình góp 5tr để lấy lô hàng về nhưng rồi mọi chuyện chẳng thuận lợi, lấy về có bán đc đâu, dần dần thanh lý, rồi dùng tiền đó ăn tiêu hết. Sau này ra trường lại đi làm rồi trả dần mình…
Đến lúc mình ra trường được hơn 1 năm, lại tiếp tục vay mình 50tr làm ăn rồi 3 tháng sau, nói với mình là mất tất cả rồi, cái người mà góp tiền với n.y mình lấy hàng cầm 50tr biến mất…lúc đó mình nói tìm mà đòi thì n.y mình “Anh sẽ có trách nhiệm trả em”.
Và rồi lúc mình ra trường được 3 năm, nợ cũ chưa hết thì lại tiếp tục vay mình 200tr vì biết mình có sổ tiết kiệm bố mẹ cho với mình gom góp đc hơn 300tr. Lần này mình tự hứa với bản thân là sẽ là lần cuối cùng cho vay, nếu thua lỗ thì thôi, ko bao giờ cho vay nữa…
Rồi may mắn cũng mỉm cười, từ lần ấy, n.y mình làm ăn kinh doanh cũng phất, sau 3 năm tiếp theo, từ số vốn 200tr ấy buôn hàng quần áo từ xưởng, đặt xưởng may theo yêu cầu, phân phối mẫu,..v…v… mà dần dần thu nhập hàng tháng lên 20-30-40-50tr, bỏ cả đi làm thuê để tập trung làm cái ấy, còn chạy quảng cáo để tự bán nữa…sau 3 năm, mua được nhà, mua đc chiếc xe bán tải, xe thì mua lại, nhà thì vay ngân hàng thêm để mua, cuộc sống dần ổn định, đến lúc mình nghĩ là 2 đứa có thể ổn định, lấy nhau được rồi (vì ngày xưa nhiều lần mình hỏi bao giờ có thể lấy nhau thì n.y mình bảo bao giờ ổn định, vì giờ còn vay nợ mình nhiều nên chưa muốn kết hôn)…thì mình nhận được lời xin lỗi..
- Xin lỗi em, anh đã thích người khác rồi.
1 người con gái, là đối tác làm ăn, có 2 cửa hàng quần áo, trong quá trình làm thì họ vừa là đối tác, vừa tìm hiểu, quen biết nhau và rồi dần dần họ thích nhau, yêu nhau lúc nào mà mình ko hay.
Đến giờ, mình đã 30 tuổi vẫn chưa yêu ai, n.y cũ mình thì cũng đã lấy vợ được 9 tháng…mình tự hỏi: Mình có phải 1 đứa con gái dại trai ko? Chờ đợi người ta từng ấy năm, giúp đỡ người ta cả về vật chất, lẫn tinh thần để rồi cũng chẳng là gì với ng ta, các bạn nữ à, yêu thì đừng hi sinh quá nhiều, để rồi như mình, hết giá trị… để rồi mình chỉ còn là “Người yêu cũ”…của người ta mà thôi.