Phòng trọ 10m2 có mỗi cái phản nằm
Một ngày cuối tháng 8, phóng viên Báo điện tử Dân Việt có mặt tại xã Kim Chung (huyện Đông Anh, Hà Nội), nơi có hàng trăm nhà trọ giá rẻ phục vụ công nhân, lao động nghèo ở Hà Nội.
Bên trong một dãy nhà trọ có hàng chục phòng, mỗi phòng chỉ khoảng 10 m2. Bà Chì, người thuê trọ (quê Thanh Hóa) cho biết, trước đây gia đình bà thuê ở một khu trọ khác với giá 2.000.000 đồng/tháng (bao gồm điện nước).
Những một thời gian sau, chủ nhà trọ đập đi xây mới và sửa sang lại, giá phòng theo đó cũng tăng lên đáng kể. Gia đình bà Chì đã phải chuyển đến khu trọ hiện tại, tuy lụp xụp nhưng giá thuê chỉ có 500.000/phòng/tháng, vệ sinh chung để sinh sống.
Gia đình bà có tất cả là 7 người nhưng phòng ở đây lại nhỏ, có khoảng tầm 10m2 nên phải thuê 2 phòng cạnh nhau cho tiện sinh hoạt. Không chỉ vậy, phòng không có điều hòa, mùa hè thì oi bức, đêm xuống không tài nào ngủ được.
“Chúng tôi quyết định lắp điều hòa nhưng cũng chỉ dám bật vào ban đêm cho các cháu ngủ. Thu nhập của gia đình không cao, còn phải cho các cháu đi học, phòng ở đây giá cả vừa với tình hình tài chính của gia đình, cũng thuận tiện cho việc đi học, đi làm của mọi người”, bà Chì bày tỏ.
Với thu nhập ít ỏi từ công việc giao hàng, anh Hoàng (22 tuổi, Nam Định) luôn cố gắng chi tiêu hợp lý để có thể tiếp tục cuộc sống mưu sinh vất vả. “Tôi cũng muốn tìm thuê một phòng rộng rãi, thoáng mát hơn nhưng điều kiện tài chính lại không cho phép. Hiện tại tôi đang ở cùng anh trai, phòng trọ có giá 1.500.000 đồng/tháng cùng với chi phí điện nước thấp nên chia ra thì mức giá này vô cùng hợp lý với chúng tôi. Tuy nhỏ hẹp một chút nhưng cũng phải chịu, có chỗ để nghỉ ngơi sau một ngày lao động cực nhọc vẫn hơn là phải ở ngoài đường”, anh Hoàng nói.
Gia đình của 3 người của chị Thiết (sinh năm 1996) cả 2 vợ chồng chị đều là công nhân ở Khu công nghiệp Thăng Long, hiện đang thuê một căn phòng với giá 1.500.000 đồng/tháng.
Hàng tháng, gia đình chị Thiết phải trả thêm khoảng 500.000 đồng tiền điện, nước sinh hoạt, số tiền này cũng phù hợp với tài chính của gia đình mình. Mặc dù tiền điện, nước có phần hơi cao một chút nhưng bù lại chủ nhà rất quan tâm tới người thuê trọ, mọi người làm ăn cũng khó khăn nên đến nay chủ nhà chưa tăng giá phòng.
“Nếu là trước đây, gia đình chỉ có 3 người thì tình trạng sinh hoạt vẫn ổn. Nhưng sắp tới gia đình tôi chuẩn bị có thêm thành viên mới, các khoản chi tiêu tăng lên. Trẻ nhỏ nên có rất nhiều cái phải lo. “Khi đứa trẻ ra đời, tôi sẽ phải nghỉ làm một thời gian, với mức lương hàng tháng của chồng sẽ gặp nhiều khó khăn hơn về tài chính”, chị Thiết lo lắng.
Lao động nghèo dạt ra ngoại thành tìm nhà trọ giá rẻ
Bà Thắm, chủ của một dãy trọ 2 tầng với hàng chục phòng (ở Kim Chung, Đông Anh) cho biết, giá thuê của khu trọ mình hiện vẫn rất rẻ chỉ khoảng 400.000 đồng – 500.000 đồng/phòng/tháng, tiền điện là 3000đ/kWh, còn phí nước sinh hoạt một tháng chỉ 50.000/người.
“Gia đình tôi cũng muốn cải tạo lại cho khang trang, tiện nghi hơn nhưng kinh phí lại eo hẹp. Với lại nếu đầu tư cải tạo thì giá phòng sẽ phải tăng lên, với công nhân, lao động nghèo thì giá phòng tăng cao là một vấn đề đáng lo ngại với họ”.
Bà Thắm cho biết thêm, với giá cả thấp, chi phí sinh hoạt cũng rẻ hơn nên khu nhà trọ của gia đình bà luôn có người thuê.
Cũng theo bà Thắm, thời gian gần đây có nhiều người đến hỏi phòng trọ. Họ chủ yếu là lao động nghèo như xe ôm, chạy xe công nghệ, bán rau cỏ ở trung tâm thành phố. Vì giá cả nhà trọ ở trung tâm tăng cao, nhiều người không trụ nổi nên đành chuyển ra ngoại thành, đi làm hơi xa nhưng bù lại giá nhà trọ rẻ, chi phí sinh hoạt cũng giảm đi nhiều.
Chị Lê Bích Đào (Vĩnh Phúc) cho biết, trước đây 2 vợ chồng chị chuyên bán hoa quả ở khu vực Xuân La và ở trong một căn nhà trọ tại đó với giá 2,5 triệu đồng/một tháng. Sau đợt vừa rồi, chủ nhà họ cải tạo, đầu tư trang thiết bị phòng cháy chữa cháy, giá nhà tăng lên thành 4 triệu một tháng khiến anh chị không trụ được.
“Vợ chồng tôi quyết định chuyển nhà trọ sang Đông Anh, ở đây giá nhà trọ vẫn rẻ hơn nhiều lần ở trung tâm thành phố. Tuy đi lại hơi xa nhưng vì đi xe máy nên sáng đi tối về dần cũng quen. Tính ra cả đi lẫn về chỉ khoảng hơn 40km”, chị Đào cho biết.
Những dãy nhà trọ với hành lang chật chội, tối tăm, cầu thang han gỉ thiếu an toàn. Đặc biệt, công tác phòng cháy chữa cháy gần như chưa được quan tâm đến nhưng lao động nghèo, công nhân vẫn chấp nhận ở vì nó phù hợp với thu nhập.