Cách đây 1 tháng, mình có tâm sự với anh n.y khi anh ấy nhận ra điều bất thường:
- Sao trông em có vẻ khó chịu trong người thế, em đến ngày hay sao?
- Em đến ngày mà anh ko biết à? Em táo bón…khổ, đi WC khó khăn.
Vì mình và n.y cũng hay nói mấy chuyện này thẳng thắn nên cũng ko ngại khi nói mình táo bón…và sau đó thì:
Đi ăn bún riêu: - Cô cho cháu rổ rau sống.
Rồi: - Em ăn nhiều rau vào, ăn cho dễ ẻ, chứ ko ăn rau thì chả táo bón.
…
Đi ăn buffet lẩu, chỉ gọi toàn rau, xong gắp toàn rau vào bát mình trong khi mình thích ăn thịt bò…
- Ăn thịt bò ít thôi, ăn rau này, làm tí nấm nữa tí về cho dễ ẻ.
Đi xem phim ăn bỏng ngô: - Mấy cái bỏng ngô này khó tiêu, khó ẻ, em ăn ít thôi.
Cũng là đi ăn: - Cô cho 3 cốc trà đá!
- Sao 2 người anh lại gọi 3 cốc!
- Em phải uống nhiều nước vào, uống trà đá loãng cũng được.
…
Ăn thịt gà, cho ít ớt vào đĩa muối, n.y liền lấy ra nhắc nhở: - Em ăn ít cay thôi, ăn cay nhiều cũng táo bón đấy.
…Ăn bún bò Huế: - Cô cho 4 đĩa rau trần?
- Anh ăn gì lắm rau thế?
- Cho em đấy, chịu khó ăn đi ko táo bón, khó ẻ.
…Mang tiếng đi ăn nem, cứ bắt mình ăn củ đậu dưa chuột nhiều :), bảo mình đi ăn nộm, vì nộm làm từ đu đủ, ăn rau củ cho dễ ẻ, có chất xơ.
Mình đòi đi ăn xôi, n.y bảo ăn xôi khó tiêu khó ẻ…
…v…v…
Trong vòng 1 tháng trở lại đây, lần nào đi ăn cũng phải có rau, rau và rau, ăn ít đồ cay nóng, đồ khó tiêu..v…v…lại còn: - Em phải giữ gìn sức khoẻ, khó ẻ là gây khó chịu xong em lại khó chịu anh.
Mình thì hết táo bón, khó ẻ lâu rồi nhưng anh n.y vẫn nhắc “Nhỡ bị lại thì sao?”… Cay 🙂 “Anh ko đùa đâu!”, “Có sức khoẻ là có tất cả”,…