Douglas Mackiernan và vụ bắn nhầm tai tiếng trên Cao nguyên Tây Tạng (phần 1).

Douglas Mackiernan và vụ bắn nhầm tai tiếng trên Cao nguyên Tây Tạng (phần 1)

Cách đây hơn 70 năm, vào tháng 4 năm 1950 trên vùng Cao nguyên Tây Tạng giáp với Tân Cương xảy ra vụ việc chấn động: một điệp viên CIA tên Douglas Mackiernan bị lính canh Tây Tạng bắn chết cùng 2 người Nga tên Leonid Shutov và Stefan Yanyushkin. Do điều kiện thông tin thiếu thốn ở Tây Tạng bấy giờ, sự cố đã không được biết tới rộng rãi. Và khi thông tin đến được với cơ quan tình báo Mỹ, nó ngay lập tức bị tất cả bên dìm sâu vào bí mật trong hơn nửa thế kỷ. Trong suốt thời gian đó, mọi thông tin dư luận biết về Douglas Mackiernan hết sức mù mờ, gần như không ai quan tâm đến công việc và cái chết của ông, cũng như mối liên hệ của ông với CIA, và vì vậy góa phụ và con cái của ông cũng phải sống trong day dứt và thiệt thòi trong 50 năm.
Mãi đến những 2000, những bí ẩn mới được giải mã hoàn toàn nhờ những nỗ lực ở 2 đầu thế giới. Trong khi người Nga tìm đến Vasily Zvantsov, người Nga duy nhất sống sót sau sự cố trên cao nguyên Tây Tạng để kể lại câu chuyện, thì bên kia thế giới, CIA và chính quyền Mỹ đã tiến hành giải mật tài liệu, tiết lộ sự thật về cuộc đời điệp viên Douglas Mackiernan.
Vậy điều gì đã xảy ra trên cao nguyên Tây Tạng năm 1950. Tại sao người Nga và Mỹ lại đi chung? Và tại sao tình báo Mỹ phải vội vã chôn sâu bí mật này? Bài viết này tổng hợp những tư liệu được công bố gần đây về cuộc đời điệp viên Douglas Mackiernan và nhiệm vụ bí mật của tình báo Mỹ ở miền Tây Trung Quốc cách đây 70 năm để trả lời những câu hỏi trên.
1/ Douglas Mackiernan và bối cảnh miền Tây Trung Hoa.
Douglas Mackiernan ngày 25/4/1913 tại Mexico City, Mexico nhưng sống ở Hoa Kỳ. Phục vụ trong Không quân Hoa Kỳ thời Thế Chiến, ông gây ấn tượng với cơ quan tình báo Hoa Kỳ với khả năng nói thành thạo các thứ tiếng Anh, Tây Ban Nha, Pháp, Đức và Nga. Vì vậy từ năm 1943, Douglas Mackiernan đã được tình báo Hoa Kỳ bổ nhiệm vị trí ở thủ phủ Urumqi (người Trung Quốc gọi là Dihua) của vùng Tân Cương, tây bắc Trung Hoa, một nơi mà xét theo thành phần dân cư, tình báo Hoa Kỳ không tính nó vào ”châu Á”. Ở Urumqi, Douglas Mackiernan làm nhiệm vụ dưới vỏ bọc một nhân viên khí tượng. Năm 1947, ông được biên chế vào CIA, tổ chức tình báo khét tiếng thành lập trong chiến tranh Lạnh. Vợ của ông, Pegge Mackiernan (tên thật là Pegge Lyons) cũng là nhân viên khí tượng ở Dihua, nhưng không được biết về hoạt động tình báo của ông.
Tân Cương từ lâu đã là ”vùng đất dữ” nổi tiếng của Trung Hoa. Từ khi nhà Thanh sụp đổ, các bộ tộc thiểu số ở vùng đất này như Kazakh, Kyrgyz,… và nhất là sắc dân lớn nhất – Duy Ngô Nhĩ (Uyghur) đã liên tục nổi dậy chống lại chính quyền do người Hán đứng đầu. Từ năm 1930, vùng đất này đã rơi vào ảnh hưởng của Liên Xô, trở thành quốc gia vệ tinh của Xô Viết. Cho đến năm 1944, Liên Xô dựng lên ở Tân Cương một chính quyền bù nhìn do Thịnh Thế Tài đứng đầu. Vào năm 1944, tình hình ở đây thêm một nấc rối ren, khi Liên Xô hỗ trợ một chính phủ người Duy Ngô Nhĩ ly khai, tự xưng ‘’Cộng hòa Đông Turkestan’’, nổi lên chống lại quân Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch ở Tân Cương. Sự kiện được biết là ”cuộc nổi loạn Ili” từ năm 1944 đến 1949.
Cuộc nổi loạn Ili diễn ra chủ yếu ở miền Bắc Tân Cương, và thủ phủ Dihua nơi Douglas Mackiernan làm việc không bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng cũng trong thời gian diễn ra loạn Ili, năm 1948 xảy ra một cuộc đụng độ đẫm máu ở núi Bắc Tháp Sơn (Beitashan) gần biên giới Mông Cổ – Trung Quốc. Quân Mông Cổ được Liên Xô chống lưng đã xâm lấn biên giới Trung Hoa, gây ra đụng độ làm hàng trăm binh lính 2 bên thương vong. Douglas Mackiernan được lệnh của cơ quan tình báo Mỹ, đã đi theo quân Trung Hoa Dân Quốc lên núi Bắc Tháp Sơn và là người đã đưa những sự kiện ở Bắc Tháp Sơn ra quốc tế, gây ra tranh cãi ngoại giao lớn giữa Trung Quốc và Liên Xô ở Liên Hợp quốc.
Ngoài ra, ở Tân Cương, Douglas Mackiernan là người đã phát hiện ra chương trình nguyên tử của Liên Xô khi ông nhận thấy các hoạt động khai thác Uranium và các lò phản ứng được xây dựng ở Tacheng, Bắc Tân Cương. Ông cũng đã dự đoán chính xác vụ thử bom nguyên tử đầu tiên của Liên Xô ở Kazakhstan. Do đó, Douglas Mackiernan được mệnh danh là ”gián điệp nguyên tử” (Atomic Spy) đầu tiên của Hoa Kỳ. Những tài liệu giải mật sau này của Douglas Mackiernan đã cho thấy bằng chứng chắc chắn rằng Hoa Kỳ đã biết rõ chương trình hạt nhân của Liên Xô nhưng không thể ngăn chặn.
Ngoài ra, còn có những nghi ngờ về ”cái bắt tay mờ ám” giữa Liên Xô và Mỹ ở miền Tây Trung Hoa. Theo đó, Douglas Mackiernan hoạt động trong lòng một khu vực ảnh hưởng của Liên Xô nhưng không bị đụng đến. Còn chương trình hạt nhân của Liên Xô không bị phá hoại.Người ta lập luận rằng Liên Xô và Hoa Kỳ đều coi miền Tây Trung Hoa lúc đó là “miếng bánh ngon” cần được chia sẻ, và vì vậy đã chia nhau lợi ích của mình ở nơi này, mặc kệ người Trung Hoa. Trong khi Liên Xô tiếp tục giữ Tân Cương làm “quốc gia vệ tinh” và khai thác nơi này, người Mỹ cũng định biến Tân Cương, Tây Tạng thành căn cứ cho tàn quân Quốc Dân Đảng trong trường hợp họ thua trong nội chiến với Đảng Cộng sản Trung Quốc. Điều này càng có cơ sở khi tai nạn của Douglas Mackiernan ở Tây Tạng diễn ra sau đó: ông đi cùng 3 người Nga.
2/ Cuộc hành trình đến Tây Tạng
Năm 1949, tình hình Trung Quốc thay đổi nhanh chóng. Đảng Cộng sản Trung Quốc được coi là chắc chắn sẽ giành chiến thắng trong cuộc nội chiến. Lúc này, cả Liên Xô và Mỹ đều có những tính toán riêng cho những quân bài của mình trước nước Trung Hoa Cộng sản sắp thành lập. Nếu như Liên Xô chọn cách bỏ rơi Tân Cương, giữ lại Mông Cổ, thì người Mỹ dự định đưa tàn quân Quốc Dân Đảng về một khu hiểm trở ở Tây Nam (chính là tỉnh Vân Nam và Miến Điện ở Đông Nam Á) tiếp tục chiến đấu. Họ cũng dự tính biến Tây Tạng – một khu vực vốn trung lập trước đây – thành một quốc gia thù địch chống lại Trung Hoa Cộng sản. Và đây chính là một cơ sở nghi ngờ ”cái bắt tay” của Liên Xô và Mỹ, khi họ cùng dự tính ”dọn đường” Tân Cương cho quân Giải phóng nhân dân Trung Hoa tiến vào và Quốc Dân Đảng dời đi. Nếu như Liên Xô cho đoàn chính phủ Tân Cương lên máy bay rồiám sát bằng cách cho rơi ở hồ Baikal , thì CIA được cho là tìm một con đường xuyên qua Tây Tạng để tàn quân Quốc Dân Đảng ở Tân Cương đi xuống Vân Nam lập chiến khu.
Tháng 7 năm 1949, sứ quán Mỹ và hầu hết người Mỹ ở Dihua được di tản bằng máy bay, trong đó có cả Peggy Mackiernan, vợ của Douglas. Điều này thực hiện được nhờ một thỏa thuận đã được xác thực giữa Liên Xô và Trung Hoa Dân Quốc, theo đó duy trì các chuyến bay giữa Tân Cương và các thành phố của Quốc Dân Đảng kiểm soát. Nhưng Douglas Mackiernan và vài người khác được chọn cho nhiệm vụ này tiêu hủy tài liệu, vật tư của tình báo Mỹ ở Dihua. Riêng Douglas Mackiernan còn nhiệm vụ đặc biệt khác: tiếp tục theo dõi chương trình hạt nhân Liên Xô, do trước đó ông đã báo cáo có vẻ Liên Xô sắp thử bom nguyên tử. Vào ngày 10 tháng 8 năm 1949, bức điện cuối cùng của Mackiernan ở Dihua được gửi đi, thông báo rằng Liên Xô có vẻ sẽ thử quả bom nguyên tử ở Kazakhstan trong thời gian ngắn sắp tới. Tin tức này của ông sau đó đã được chứng minh là chính xác: ngày 29/8/1949, Liên Xô thử quả bom nguyên tử đầu tiên của nước này tại bãi thử Semipalatinsk, Kazakhstan.
Kế hoạch hành trình của Douglas Mackiernan là men theo biên giới phía Tây, đi quan Tây Tạng hoặc thậm chí là Ấn Độ để xuống Vân Nam. Do không thông thạo đường đi ở Nam Tân Cương, Douglas Mackiernan đã được một đoàn cộng sự khác hộ tống. Đoàn cộng sự của ông gồm nhà địa chất người Mỹ Frank Bessac, cùng 3 người Nga tên Stepan Yanyushkin, Leonid Shutov và Vasily Zvantsov. 3 người này là những ngườiNga chống cộng, cựu quân Bạch vệ thời Nội chiến Nga, chạy trốn khỏi Liên Xô. Tuy nhiên ở Tân Cương, hầu hết quân Bạch Vệ đều làm việc cho tình báo Liên Xô KGB. Trong số này, Vasily Zvantsov là người nổi tiếng nhất, sau này đã sống sót để kể lại câu chuyện về Douglas Mackiernan.
Đoàn hành trình 5 người men theo biên giới phía Tây giữa Tân Cương và Kazakhstan, đi về phía Nam hướng đến Tây Tạng. Trong nhật ký của Frank Bessac ghi lại, họ không đi liên tục mà đã có hẳn 1 tháng dừng chân trong căn cứ của tướng ly khai dân tộc Kazakh rất nổi tiếng là Ospan Batyr. Đó là khi chiếc xe Jeep của họ bị hỏng và phải bỏ lại, và họ phải tìm đến căn cứ của Ospan Batyr. Ospan Batyr là thủ lĩnh người Kazakh ở Tân Cương, người đã chiến đấu chống lại bất cứ phe nào chỉ để bảo vệ lợi ích của dân tộc Kazakh. Sau năm 1949, Ospan Batyr không hạ vũ khí mà tiếp tục chiến đấu chống lại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, kết quả là bị bắt và xử tử năm 1951.
Trong thời gian ở căn cứ của Ospan Batyr, đoàn của Douglas Mackiernan đã được tiếp đón, cung cấp nhu yếu phẩm và lạc đà để di chuyển. Douglas Mackiernan và đoàn của ông cũng để lại cho thủ lĩnh người Kazakh một số vật phẩm như radio, đồng hồ và vàng để cảm ơn. Cũng trong thời gian này, ngày 25 tháng 9 năm 1949, Douglas Mackiernan đã xoay trở để có thể gửi đi bức điện tín cuối cùng của mình đến cơ quan tình báo Mỹ ở Nam Kinh. Tuy vậy, bức điện lần này mang nội dung khá bi, quan đại ý là: “quân Quốc Dân Đảng ở Tân Cương đã hạ vũ khí và chào đón quân Cộng sản tiến vào. Và không có vẻ gì họ muốn hành quân xuống phía Nam tiếp tục chiến đấu”. Bức điện của Douglas Mackiernan được cho là nguyên nhân khiến tình báo Mỹ từ bỏ kế hoạch hành cho Quốc Dân Đảng quân xuống Vân Nam, thay vào đó tập trung xây dựng căn cứ ở vùng Đông Nam Á xa hơn.
(còn nữa).





Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *