Mình có nợ thằng bạn 3 triệu, cũng lâu rồi, gần 6 tháng, vì chưa có đủ tiền nên chưa trả đc:
– Ông ơi.
– Ơi ông.
– Ông nợ tôi 3tr, ông bảo 1 tháng trả mà bây giờ cũng nửa năm rồi.
– Ông yên tâm, khi nào tôi có tiền tôi trả cả gốc lẫn lãi…
– OK ông.
Tuần này…
– Alo? *Giọng phụ nữ*
– Alo ai đấy ạ?
– Em là Gian* đúng ko nhỉ?
– Dạ vâng, ai đấy ạ?
– À chị bên công ty tài chính, chị thấy hình như em đang thiếu nợ bạn em, em có muốn vay chỗ chị ko nhỉ?
– Dạ ko ạ.
Xong tắt máy, đc 10 phút sau 1 số khác gọi tới:
– Gian* à em? *Vẫn giọng bà chị ấy*
– Vâng.
– Vay ko em? Vay đi em, vay mà lấy tiền trả nợ bạn chứ, ai lại để nợ bạn như thế, mất hết cả tình bạn, là chị thì chị vay rồi đấy. Em vay đi, lãi suất thấp lắm.
– Không ạ!
Xong tắt máy, đến tối, lại 1 cuộc gọi:
– Gian* ăn cơm chưa em?
– Dạ ai đấy ạ?
– À chị làm công ty tài chính ấy mà, em vay nhớ, chị chạy KPI cái.
– Chị ơi đừng làm phiền em nữa ạ.
– Em đúng là người ko có chữ tín, nói vay bạn trả luôn mà ko trả, có cơ hội vay để trả cũng ko vay!
Dập máy…
Đến đêm gần 12h, tin nhắn đến:
– Chị vẫn ở đây, vẫn chờ em vay để đủ KPI, em vay đi, chị vừa đủ KPI em vừa trả đc nợ, tình nghĩa bạn bè khăng khít như xưa. Vay đi em, vay đi mà…Sắp Tết rồi trả nợ bạn đi chứ!
Chả biết bà chị này là như nào với thằng bạn nhưng bắt đầu khó chịu rồi…hay là thôi, cứ vay để trả nợ cho xong việc mọi người nhỉ?
