Đi ăn với n.y mà ko bóc nổi cho n.y 1 con tôm!

Đùa, nghĩ lại vẫn thấy cay, có con tôm mà ko bóc được. Ko biết có anh nào như bạn trai em, yêu từ ngay trước đợt bùng dịch đến giờ mới đc đi ăn với nhau, đi ăn buffet hải sản, hải sản thì có tôm, mà có tôm thì đáng nhẽ ra là đàn ông, là con trai, có n.y thì bóc hộ cho n.y ăn. Đó là ga lăng, đó là lịch sự, đằng này cứ thế ngồi bóc ghẹ ăn 1 mình, bóc tôm ăn 1 mình xong:

– Ơ kìa, em ko ăn à? Tôm ghẹ ngon thế này? Hay ko thích, thích ăn gì anh lấy cho?

– Em thấy anh ăn ngon lắm, giờ mới nhận ra à?

– À ngon thật em à, em ăn tôm đi.

Xong tay đang bóc tôm, thì tiện, nhưng ko, cầm con tôm đặt vào bát mình bảo:

– Ăn đi cho nóng.

 ??? Mình quay sang:

– Anh ko nỡ lòng nào bóc cho em đc 1 con tôm!

N.y mình vừa nhìn mình vừa ăn vừa nói:

– Có tay có chân tự đi mà bóc, có 2 đứa chứ có ai đâu mà phải diễn. Tự bóc mà ăn cho ngon. Gớm lắm nữa, cứ như đọc dăm ba cái chuyện ngôn tình trên mạng rồi bắt n.y bóc tôm bóc ghẹ cho.

– Vậy có n.y làm cái gì?

Sau đó thì mình dỗi, mình dỗi lại còn:

– Dỗi à, dỗi thì anh ăn càng ngon, ko ăn thì anh ăn nhớ.

Xong lại tiện tay lấy con tôm đã chín từ bát mình sang để tự bóc tự ăn…và cứ thế ngồi ăn 1 mình, tự lấy lẩu ăn, tự lấy đồ tráng miệng ăn, tự lấy hoa quả ăn…v..v…

Đến lúc đi về thì trách mình là:

– Lần sau ko đi ăn, ko thích ăn thì bảo, đi ăn buffet mà ngồi nghịch đ.t. Phí tiền.

Mình ko nói gì, về mình chuyển khoản luôn cho tiền ăn buffet ko thiếu 1 đồng, phần của mình, xong mình nhắn tin:

– Thôi em nghi mình *éo hợp nhau đâu, anh *éo có 1 tí ga lăng, lịch sự nào hết. Thế nhé.

Và chia tay 

. Nghĩ lại vẫn thấy buồn cười, đúng, mình có tay, có chân, có thể làm đc nhiều việc, việc bóc tôm nó bé tí tẹo à nhưng cái mình cần ở đây là 1 người đàn ông ga lăng, lịch sự, bóc con tôm cho n.y thì thiệt thòi à???? Có n.y như này thì thôi thà ko có còn vui vẻ, hạnh phúc hơn 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *