Cô bé Minh Ngọc cứ ngó ngoáy , vặn vẹo… bà nội thấy lạ hỏi
Cháu yêu sao thế
Nó rơm rớm nước mắt
Lúc nãy bà nói bà ngoại con :” Đồ nhà quê “. Mà bà nói nhiều lần rồi …
Bà nội thoáng cau mày ” nhà quê thì bảo nhà quê chứ sao ” bà nội nó dài giọng
Nó trả lời luôn
Bà nội dạy kính trọng , lẽ phép , tôn trọng người già .. bà thiếu tôn trọng bà ngoại con … bà dằn giọng … đồ nhà quê nhưng
Bà vẫn khen gạo và gà bà con mang lên ngon..
Bà không ngờ con bé lớp bốn này để bụng nhiều chuyện
Đã thế nó còn ” phân tích ” Bà ngoại con nhà quê mà dạy toán lớp 12 đấy ak “.
Chưa hết
Nó còn chìa ra quyển sách mỏng …
Con vừa đọc được câu này , bà nội xem ạ
Nó đưa tận mặt bà nội phần cần xem :
” Kinh thành cũng có kẻ rồ
Thôn quê vẫn có cụ đồ trạng nguyên “
Không ngơ con bé vừa ngồi hơn hai tuần lớp bốn mà đáo để .
Đúng như tên mẹ nó cũng giáo viên nòi chọn
Không ngờ thật , nó tích cóp nhiều chuyện quá
Bà nội im lặng và thoáng chút đỏ mặt …