Mình học ngành du lịch, mới ra trường cách đây 1 năm nhưng vì dịch mà công việc bấp bênh. Làm chỉ đủ lo cho cái miệng và tiền thuê trọ, tính cả những tháng bị dính dịch. Mình ko dám về quê vì ko muốn ăn bám bố mẹ nữa, muốn ở lại Hà Nội kiếm việc làm thêm…
Đợt dịch gần nhất là vào tháng 5 đến đầu tháng 9 vừa rồi mới đỡ, mọi thứ dần trở lại bình thường và chúng ta chấp nhận phải sống chung với dịch…mình thất nghiệp trong từng ấy thời gian, mình phải lấy tiền tiết kiệm, chắt bóp từ những tháng trước đó để ăn tiêu trên Hà Nội này…nói chung giờ cũng cạn nhưng may mà dần trở lại bình thường rồi.
Cuối tuần vừa rồi, n.y mình rủ mình đi ăn rồi đi uống nước, mình cũng nói thật với n.y là:
– Đợt này anh đang hết tiền, để khi khác được ko, ko em qua phòng anh 2 đứa mua gì về ăn xong ngồi chơi cũng đc.
– Vâng, để em qua nhé.
– Thôi để anh đón, nhỡ em về muộn tí anh còn đưa về.
– Vâng.
Lúc mình đến thì n.y mình đã mua sẵn 2 cái bánh mì, 1 bánh mì 2 trứng (mình thích ăn), 1 bánh mì pate trứng cho n.y và 1 cái bánh bao:
– Em mua luôn, tí sang chỗ anh chỉ việc ăn thôi.
– Em mua cả bánh bao à?
– Em sợ anh đói.
Trên đường sang thì mình ghé qua tạp hóa mua 1 chai coca to để về uống xong 2 đứa về phòng, mình ăn bánh mì với bánh bao, n.y ăn bánh mì, mình đang ăn bánh bao thì n.y:
– Cho em quả trứng cút.
Lúc ấy thề nhìn n.y đáng yêu lắm, 2 bánh mì, 1 bánh bao, 2 cốc coca xong bữa, rồi 2 đứa ngồi xem phim xong nghịch điện thoại…xong mình đưa n.y mình về thôi. 1 buổi cuối tuần chỉ đơn giản như vậy…n.y mình cũng ko cầu kì, ko cần đi ăn hàng quán sang chảnh, ko cần trà sữa nước uống gì quá đắt tiền, cứ như vậy là vui…mình đưa n.y về đến phòng, n.y mình thơm cái xong bảo:
– Em có mua đồ ăn cho anh để dưới chai coca trong tủ lạnh đấy.
– Lúc đi anh có thấy em mua gì đâu.
– Thì anh cứ mở tủ ra thì biết…
Về đến phòng, mở tủ lạnh, thấy 2 tờ 500 nghìn để dưới chân chai nước.
– Em để tiền cho anh à?
– Anh cầm lấy mà ăn uống, giữ sức khỏe mà làm việc. Sau này anh có anh trả em sau, mà ko cần trả cũng đc, anh cứ khỏe mạnh để gặp em mỗi ngày là em vui rồi…
– Cảm ơn em.
– Anh nhớ đấy nhé, sau này có muốn chia tay hay cắm sừng em, hãy nhớ đến những lúc này mà thương em hơn nha.
Chẳng biết nói gì hơn nữa ngoài lời cảm ơn…tất nhiên sau này chắc chắn mình sẽ trả nhiều hơn thế, có thì gấp trăm, gấp nghìn lần cũng đc…mong gì hơn nữa đâu.
Tao mà là đạo diễn đến khúc này cho cưới luôn
Mong bạn mãi đối xử với với ny thật tốt nhé kể cả hiện tại hay tương lai chứ đừng như thằg ml nyc mìnhĐm nhắc lại cay, lo cho nó từ miếng ăn đến cái quần sịp, kết quả nhận đc là vài cái sừng dài 7749km, bị mình bắt quả tang đi nn vs gái xong lại còn sủa được cái câu a ngủ vs nó nhưg a yêu e mà, má nó chứ đm đã nghèo đã hèn lại còn hãm lol, lại còn …đm đm
Nói thật chứ. Cái thời đi học yêu đương mình còn chăm người yêu hơn như vậy . Lo từ bữa ăn nó đói. Đến cả sợ nó k có quần áo mặc bằng bạn bè….. đủ thứ trên đời. Có khi mình có đéo giám mua cái váy mình thích . Để dành tiền mua cái áo cho nó mặc. Nhưng đến khi nó trưởng thành nó có tiền thì nó đều là những thằng khốn nạn nhất trên đời . Nhớ đéo gì đến lúc mình lo cho nó đâu :)))