Cái cảm giác này…nó đau đớn!

Anh em ai từng bị như mình chưa? Yêu nhau 4 năm. Đợt vừa rồi dịch dã nên ko đi làm kiếm ăn được, lương lậu chỉ đủ ăn đủ sống vì công ty trao đổi luôn là 2 năm dịch nên lỗ nhiều, cắt giảm nhân sự, 1 là ở lại làm với nửa lương gồng gánh qua cơn đại dịch, 2 là nghỉ. Mình chọn phương án 1…

Đến hết dịch thì bắt đầu tăng lương lại…và rồi thì lại, vừa mới cày cuốc đc tháng đầu thì n.y:

– Anh ơi, cho em tiền em mua đôi giày này đi.

Gửi cho mình 1 đôi giày hơn 8tr…thật ra trước mình đi làm lương cao thì thi thoảng vẫn mua cho n.y những đồ tầm 5-6tr, 1 năm khoảng mấy lần thôi, đợt này dịch kéo dài thì lâu lâu chưa mua nên cũng:

– Ừa để anh có lương anh ck cho nhé.

– Anh hứa nhé.

– Anh hứa.

Và rồi có lương, ck luôn cho n.y 8tr5:

– Dư mấy đồng để mà ăn sáng.

– Em cảm ơn ạ.

Xong thế nào, n.y mình *éo mua đôi giày ấy, lại mua 1 đôi khác, hình như giá có hơn 3tr thôi, mình hỏi:

– Sao em mua đôi này, anh tưởng mua đôi anh gửi em.

– Tại em thấy tiếc quá nên mua đôi này thôi, còn lại để em tiêu vặt ạ.

Ừ thôi thì cũng bổ cho n.y chứ bổ ai cho đến khi mình phát hiện ra 1 sự thật là, hơn 8tr ấy mua 2 đôi giống nhau (giày đôi) – 1 nam, 1 nữ, đôi nữ thì n.y mình đi, đôi nam thì ko phải mình đi, mà là bạn thân khác giới của n.y mình đi, thằng đó nó nấu ăn giỏi, n.y mình hay qua phòng nó ăn cơm, lần nào qua cũng bảo là mấy đứa thân thân tụ tập nên qua, mình thì cũng kiểu “ừ thôi bạn bè tụ tập ăn uống là chuyện bt mà”. Sau đó mình tìm hiểu thì cũng *éo có ng bạn bè nào qua đó ăn hết mà phần lớn chỉ n.y mình qua đó 1 mình.

Mình quá tin n.y, rồi cũng ko để ý do bận bịu công việc, do mải kiếm tiền lo cho bản thân, cho n.y tiền đi ăn, đi mua đồ, đi chơi thành ra như này. 

Nhưng cái cảm giác cay nhất vẫn là nhiều lần mình cho tiền mua đồ, hóa ra là ko phải n.y mình mua cho bản thân mà toàn mua đồ cho thằng kia, mua cả quần áo, giày dép…trong khi mình là người cho tiền.

Người ta nói là nuôi vợ thằng khác, mình còn nuôi cả vợ, cả chồng đứa khác cmnl đây này. Mọi người nghĩ có cay ko, giờ phải làm thế nào đòi đc mà ko công khai nghỉ, mình cũng né né mấy cái dra,ma ra vì cũng mệt mỏi. Hay thôi chấp nhận coi đó là 1 bài học để đời vì ng,u.

4 năm để rồi còn lại gì, còn lại 1 bài học…sau này mà có yêu chắc yêu ai *éo có bạn thân khác giới, giờ *éo tin tưởng ai nữa, tin tưởng rồi như thế đấy!

Chả bù cho m, quen bao lâu người yêu tặng đúng một cái đèn ngủ tim mua shopee sale chắc tầm 100k đổ lại. Còn lại chưa hề cho một đồng tiền nào, hoa cũng éo có luôn. Bù lại cưới về m cầm hết tiền nó đưa, tiền nó cất đâu m cũng biết…phải là vk rồi mới ko sợ hao chứ bồ mà thấy ô nhiều tiền mà cho tiền dễ nó vét cho sạch còn đâu.

thôi thôi lấy tiền cho gái éo đòi đc đâu bác. Việc của bác bjo là hãy chịch bù trả thù. Dịch dẻo dai làm ít thì cứ nghỉ là gọi nó tới or tới nhà nó xoạc cả ngày cho nó còng cmn chân đi đã :)) rồi hãy né ? mất tiền mua mâm thì đâm cho thủng chứ gì nữa , nuôi vợ thằnh khác rồi thì phải gỡ lại ” chơi vợ thằng khác ” để hoà vốn chứ . Ngu vãi 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *