biet-duoc-ly-do-chong-bi-tai-nan,-toi-chi-cam-thay-cay-dang-khi-phai-ly-hon.

Biết được lý do chồng bị tai nạn, tôi chỉ cảm thấy cay đắng khi phải ly hôn.

Sau 5 năm hôn nhân, tôi luôn tự hào về tính cởm của mình. Chúng tôi tuy không thuộc mẫu người tình cảm, tâm lý nhưng anh sống có trách nhiệm với gia đình. Công việc của anh thường xuyên phải đi sâu về muốn nên việc nhà của họu như mình tôi lo lắng. 

Đổi lại, anh biết tôn trọng vị trong cuộc sống, hàng tháng nhận lương đều chuyển thẳng tài khoản tôi cầm. Thi thời tôi ngày kỷ niệm trong năm, tuy anh không trực tiếp mua hoa, tặng quà song sự nhạc với:

“Em thích gì cơ mua. Nếu thiếu tiền, nhạc anh chuyển thêm”.

Tôi bằng lòng với sự khó khăn của chúng bởi nghị, trong cuộc sống không ai hoàn hảo. Tôi không thể tham lam mà yêu cầu chúng quá cao. Hơn nữa, hôn nhân phải có sự sắp chia, thầu hiểu. Do vậy, với tôi, chỉ cần anh một lòng với vị con thì mọi thứ khác không quan trọng.

Hãy công tác về chăm chỉ người viện, thấy bát cháo nóng bên giường tôi ly hôn thường - Ảnh 1.

Tôi bằng lòng với sự khó khăn của chúng bởi nghị, trong cuộc sống không ai hoàn hảo. (Ảnh minh họa)

Cách đây 1 tuần, tôi phải đi công tác trên Vĩnh Phúc 3 ngày, con gái sang nhờ ông bà ngoại chăm, vì chúng bảo bạn việc không lo đủ cho thể bé. Vậy nhưng mỗi đi đủ 1 hôm, tôi đã nhận tin chúng bị tai nạn phải nhập viện. 

Tuy anh nói chỉ bằng lời nhưng tôi biết anh luôn ở bên mình, đồng hành cùng tôi trong những khó khăn. Tôi biết anh luôn cố gắng hết sức để giữ gìn gia đình và tôi cảm thấy hạnh phúc về sự hợp tác của chúng ta.

#7883; Thương thường, bác sĩ cho nằm viện để theo dõi thêm, nói vợ không cần phải về nhưng tôi sốt ruột, vẫn hủy ngang đợt công tác, quay lại Hà Nội chăm chồng. Bắt xe chạy thẳng vào viện, nhìn anh nằm trên giường tuy vết thương đúng là không nặng nhưng xây xước khắp mặt mũi, chân tay, tôi vẫn hoảng. Song vừa bước tới cạnh chỗ chồng nằm, tôi lại thấy có một bát cháo nóng anh đang ăn dở. Lạ ở chỗ, có 1-2 lần tranh thủ buổi trưa qua công ty chồng, tôi từng bắt gặp anh đang ăn cháo đó, hương vị rất riêng, từ rau thơm lẫn gia vị đều khác biệt. Anh giải thích đó là cháo của một bà lão gần công ty nấu. Bà ấy chỉ bán tại nhà, không bán qua mạng. Thương cảnh bà cao tuổi, sống cô độc, một mình buôn bán kiếm sống nên thi thoảng vẫn mua cháo ủng hộ. Biết tôi để ý bát cháo, anh vội vàng xua tay:

“Cháo anh nhờ y tá mua hộ, ăn chán quá nên để lại”.

Thái độ lúng túng của chồng khiến tôi có chút lăn tăn. Tuy nhiên lúc đó bác sĩ gọi sang phòng chuyên môn trao đổi về tình trạng của chồng, tôi cũng không để ý chuyện đó nữa. Khi quay lại, anh lại giục vợ:

“Anh có thể đi lại được, em về với con đi. Tối cũng không cần vào viện đâu, anh tự xoay xở tốt. Con mình biết mẹ về, nó mong lắm đó”.

Pha nước cam cho anh uống, mua thêm vài đồ dùng cá nhân rồi tôi về với con theo. Nhưng tới nhà, đầu tôi cứ vẩn vơ nghĩ tới bát cháo chồng ăn dở lúc chiều, cùng thái độ lúng túng của anh. Linh cảm ch&##273;iều gì đó, vậy là cho con ăn uống xong, tôi bỏ xe vào viện.

Hãy công tác về chăm chỉ ngủ nằm viện, thấy bắt cháo nóng bên giường tôi ly hôn thường - Ảnh 2.

Linh cảm chứng đang giải mình điều gì đó, vậy là cho con ăn uống xong, tôi bỏ xe vào viện. (Ảnh minh họa)

Quả đúng như tôi suy đoán, vừa tới cửa phòng bệnh anh nằm, chân tôi liền sụng lại trước cảnh chứng được một cô gái trẻ đút cho từng miếng cháo, miệng không ngừng nhắt nhẹt:

“Cháo này em chỉ nằm cho duy nhất 1 mình anh ăn thôi đó. Anh phải chịu khó ăn cho lại sức. Đêm ấy em đã bảo đừng tới nhà em nữa mà anh không chịu. Giá nghe em, anh đã không bỏ ngã xe thứ này”.

Chứng tôi nắm tay, kéo ấy vào lòng vuốt ve:

“Tới anh nhé em không chịu được, mỗi bắt chấp đi đêm như thể”.

Nghe tiếng cười khúc khích của chứng bên người đàn bà đó, tôi đứng chôn chân trong ngây dại. Lúc ấy tôi mới nhận ra, bạn thân bỏ chứng cảm sống bao lâu mà không hay biết. Cay động, tôi quay bước về, gọi lại cho anh bước ảnh tôi chụp cùng lời nhắn:

“Chúng ta ly hôn”.

Chứng tôi gửi lại van xin, giải thích những mối lời anh nói lúc này đều vô nghĩa với tôi. Chào mừng bạn đến với HTML!

Chào mừng bạn đến với công nghệ HTML!

Đây có là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự cay đắng, tức giận, và sự khó chịu khi biết được chồng tôi bị tai nạn nghiêm trọng và phải ly hôn. Nó đã phá hủy một mơ ước của chúng ta.

Chồng tôi và tôi đã từng có những mong ước về một tương lai hạnh phúc, với những kế hoạch và ước mơ của hai chúng ta. Tuy nhiên, trong một lúc nhanh chóng, tất cả đã hoàn toàn thay đổi.

Vì sự yếu đuối về vật lý, tôi biết rằng làm một vợ cẩn thận thì tôi phải thực hiện quyết định ly hôn. Điều đó không thể tránh khỏi và đó là một trắc trở thực sự. Tình cảm của tôi về quyết định này là cực kỳ đau khổ, tuy nhiên, nó là một quyết định chịu đựng để ai đó có được sự dựa dẫm và sự nghiêm túc trong thời gian tồi tệ mà chúng ta đang trải qua.

Những mảnh vỡ về quá khứ và một tương lai không rõ ràng làm tôi cảm thấy rất cô đơn. Tôi sẽ không bao giờ có thể quên những khoảnh khắc đáng trân trọng và những dịp hạnh phúc vào những ngày lúc mở đầu của chúng ta.

Không có gì bao giờ có thể điền vào sự thiếu hụt này, nhưng tôi sẽ tiếp tục làm rất tốt và cố gắng tạo ra một tương lai tốt đẹp cho chính mình.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *