Bạn đã trải qua việc gì tựa như thế giới song song?

Đa số những câu chuyện chúng ta gọi là “tâm linh” chỉ là bắt nguồn từ trùng hợp hoặc cảm nhận sai lệch tạo nên. Câu chuyện dưới đây tôi chỉ có thể bảo đảm tôi không nói dối một câu nào. Còn việc có phải đụng phải quỷ thật hay không, trong lòng tôi hy vọng là không phải. Mong mọi người tin tôi, vì thực sự tôi không cần thiết câu like bằng ở loại topic như thế này.
Khoảng năm 2002 (thời gian là tôi nhắm chừng, chỉ nhớ lúc đó hình như tôi học lớp 2). Vào 30 tết, cả gia đình tôi ở nhà thím ba ăn cơm đoàn viên.
Tôi lúc nhỏ sống trong một căn nhà chung cư kiểu cũ có tổng cộng 4 tầng, gia đình tôi cùng ông nội sống ở tầng 1, nhà chú ba ở tầng 4. Tôi thật không thích cái chỗ đó vì ánh sáng không đủ, trong ấn tượng của tôi thì phòng ngủ quanh năm vừa lạnh lẽo vừa tối tăm.
Khoảng 6 giờ tối tôi chơi ở dưới tầng trệt, mẹ tôi đi ra khỏi nhà thì khóa cửa lại, bảo rằng con chơi một lát thì mẹ sẽ gọi con lên, chúng ta 8 giờ ăn cơm tối, tôi đáp “dạ”. Cảm giác qua một lúc rất lâu, trời đã tối nhưng không thấy ai gọi tôi lên ăn cơm, may là dưới lầu vẫn còn đèn đường. Tôi chơi mệt rồi nên định chuẩn bị lên lầu ăn cơm thì lúc này có một người con trai đi tới, tôi không nhớ rõ chính xác hình dáng của cậu ta, tuổi tác không lớn, có lẽ là học lớp 5, lớp 6
“Này nhóc” Cậu ta hướng về phía tôi nói “đưa đồ chơi của cậu tôi xem thử”
Cái thứ cậu ta nói chính là hiệp sĩ xe lửa trên tay tôi, món đồ chơi nhỏ bằng nhựa đi kèm với gói bánh ăn vặt 5 hào. Tôi lúc đó cứ nghĩ cậu ta muốn chơi cùng nên đưa cậu ta món đồ chơi. Sau đó cậu ta lại nói muốn cái đèn tia hồng ngoại trên tay tôi (cùng thế hệ có lẽ sẽ biết loại đồ chơi này, thời đó cực kì hot, ấn nút sẽ phát ra ánh sáng màu đỏ, thật ra là một cái đèn led). Chỉ là tôi xem món đồ đó như bảo bối nên không đưa cho cậu ta.
Sau đó cậu ta cầm hiệp sĩ xe lửa của tôi quay lưng chạy, đúng vậy, là chạy, lần đầu tiên trong đời tôi bị người ta cướp đồ.
Tôi liền đuổi theo, sau đó tới một ngã rẽ thì mất dấu cậu ta.
Tôi khóc xong muốn về nhà, thế là chỉ có thể trở về chỗ tầng trệt dưới nhà lúc nãy thôi.
Ở đây có một chi tiết, lúc tôi đứng dưới nhà, ma xui quỷ khiến tôi lại đi gõ cửa nhà mình thì phát hiện trong nhà không có người. Tôi nghĩ mọi người có lẽ đang ở nhà chú ba chuẩn bị ăn cơm, sau đó mới lên lầu (tôi đến bây giờ cũng không hiểu nổi tại sao tôi lại đi gõ cửa nhà mình, bởi vì trong lòng tôi rất rõ mẹ đã bảo tôi đi lên nhà chú ba ăn cơm, tôi biết ở nhà không có người, nhưng lúc đó ma xuôi quỷ khiến tôi lại đi gõ cửa, sau đó tự nói với bản thân ở nhà không có ai, phải đi lên nhà chú ba thôi). Khác biệt ở đây là, tự tôi muốn đi lên nhà chú ba chứ không phải là nghe lời mẹ dặn mới lên tầng 4.
Nhà chú ba ở tầng 4, đèn cầu thang rất tối nên tôi phải vịn lan can để đi. Trong ấn tượng tôi nhớ đã đi rất lâu mới tới trước cửa nhà chú ba.
Tôi gõ cửa, trong chốc lát cửa mở. Là mẹ tôi, tóc mẹ tôi đang búi lên.
Tôi liền nhào vào lòng mẹ khóc lên, tôi nói lúc nãy đồ chơi bị người ta cướp mất rồi, mẹ tôi dỗ tôi một lát rồi kéo tôi vào nhà.
Lúc này tôi phát hiện trong nhà có gì đó không đúng, đèn phòng khách nhà chú ba vốn dĩ có màu trắng, hôm đó lại biến thành màu vàng. Mà trong nhà chỉ bật mỗi đèn phòng khách, cái loại đèn vàng đó cực kì âm u. Tôi hỏi ba tại sao không mở mấy cái đèn khác, ông ấy đột nhiên nói với tôi bằng ngữ khí cực kì hung dữ: “con nít đừng có lo chuyện vớ vẩn”
Giây phút đó tôi cảm thấy ông ấy cực kì xa lạ, căn bản không phải ba tôi. Ba tôi tuy tính khí không tốt, nhưng trước giờ không hề hung dữ với tôi. Tôi cảm thấy uất ức nên khóc to.
Tiếp theo là màn cho tới bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn run. Những người trong nhà vốn dĩ đang ồn ào náo nhiệt đột nhiên ngừng nói chuyện, bao gồm cả mẹ tôi. Tất cả mọi người đồng loạt quay sang nhìn tôi, không một ai nói chuyện. Họ ai nấy đều dán mắt nhìn tôi, vẻ mặt không chút tình cảm. Kết hợp thêm ánh đèn vàng của nhà, tôi bị dọa đến thất thần ở đó.
Qua một hồi là mẹ tôi mở miệng trước: “ăn cơm đi”, mọi người mới hồi phục lại bộ dạng lúc trước.
Tôi bị dọa đơ người ngồi thất thần trên cái ghế đẩu. Lúc đó tôi chẳng qua chỉ là một đứa con nít nhưng cũng cảm thấy có gì đó không đúng, sau đó tôi nhìn qua ti vi.
Ti vi không có tín hiệu.
Tôi hỏi người “mẹ” ngồi kế bên tôi “tại sao ti vi không có tiết mục gì cả?”
“Mẹ” tôi lạnh lùng nói: “ti vi hư rồi”
Ba tôi đang cúi đầu ăn cơm thì đột nhiên ngẩn đầu, lại dùng ánh mắt hung dữ trừng mắt nhìn tôi, chính là cái biểu cảm muốn giết tôi luôn.
Ông ta căn bản không phải ba tôi.
Tôi nói: “Mẹ, con để quên đồ chơi dưới lầu rồi, con đi lấy một lát”
“Trời tối như vậy, để anh Thiếu Vĩ của con đi chung đi”. Thím ba của tôi mở miệng nói.
Tôi nói không cần, sau đó đứng dậy đi ra cửa.
Lúc bóng lưng tôi đối diện với bọn họ, tôi có thể cảm nhận được tất cả mọi người đang dồn ánh mắt nhìn tôi, cùng lúc lại không người nào nói một lời.
Tôi run rẩy đi đến trước nhà mở cửa ra, dùng sức lực đóng cửa lại rồi chạy một mạch xuống lầu.
Lúc chạy tới lầu hai, tôi nghe trên lầu có tiếng mở cửa thì sợ khóc luôn, may là không có ai đuổi theo tôi. Tôi dùng hết sức chạy xuống đường, trên đường chẳng có mấy người cả, lại tại một cái ngã rẽ, tôi thấy mẹ tôi.
Không có búi tóc, vẫn là mái tóc ngang vai như bình thường, không biết tại sao nhưng lúc đó tôi trực tiếp nhận định đó chính là mẹ tôi. Tôi trực tiếp chạy tới hướng của mẹ
Mẹ tôi lúc đó rất tức giận nhưng nhìn bộ dạng sợ tới hồn bay phách lạc của tôi thì không nói gì cả. Chỉ hỏi con đi đâu vậy, trong nhà tìm con rất lâu rồi.
Chỗ lúc nãy tôi đi căn bản không phải nhà thím ba!
Lúc đó tôi bị dọa không nói được chữ nào, chỉ còn sức lực để run thôi.
Mẹ tôi cũng bị bộ dạng của tôi làm sợ, chỉ nói đưa tôi về nhà trước. Cái đêm 30 tết đó, một muỗng cơm tôi cũng không nuốt nỗi. Người trong nhà nghe lời tôi kể xong (nhà ba tôi rất tin vào mấy chuyện này), thím ba liền lấy tiền vàng mã ra trước cửa đốt, còn mẹ tôi thì sợ đến mặt trắng bệch.
Chỉ vài năm sau thì chúng tôi mua nhà mới, trong lòng tôi vẫn còn cái bóng đen nên rất ít khi qua nhà bên kia. Tôi không biết buổi tối hôm đó là tôi nằm mơ hay đã gặp phải thứ gì.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *