Hồi sinh viên, mình có đi 1 con wave, mà xe lởm, hỏng lên hỏng xuống. Sinh viên thì làm gì có tiền đâu…
Cách mình 3 phòng trọ, có 1 anh trai ở 1 mình, học cơ khí Bách Khoa ra cũng đi làm rồi, làm cho khu công nghiệp thấy lương cũng cao…và luôn có ước mơ mở 1 cửa hàng, tiệm sửa xe nhưng mà là xe phân khối lớn…
Biết anh ấy như vậy nên lần nào hỏng xe cũng nhờ anh sửa:
- Anh Vin* sửa em cái xe?
- Bị sao?
- Thủng xăm.
- Thủng xăm ra mà vá, anh làm công to việc lớn chứ ở đây vá xăm cho mày à?
Mồm thì nói vậy nhưng chân thì vào phòng, tay thì cầm hộp đồ nghề ra vừa vá vừa tâm sự những câu chuyện thủng xăm…
… - Anh Vin* sao xe em ko đề đc?
Ổng ra ngó ngó bảo: - Hết m* xăng rồi đề kiểu gì, chờ anh đi mua xăng cho!
…Thấy ổng tự thay dầu xe: - Anh Vin*, thay dầu xe cho em nữa?
- Sao phải thay.
- Cho tiết kiệm, em có mua lọ dầu xe rồi này.
Ổng thay xong xe ông, ổng thay luôn xe cho mình rồi “Ngon rồi!”.
… - Anh Vin*, xe em ko lên đèn.
- Đâu?
Xem 1 lúc thì bảo: - Ch,ết ắc quy rồi, đợi anh thay cho.
Ông phi đi mua bình ắc quy mới, tất nhiên mình trả tiền, ông giữ lại cái cũ xong bảo: - Để anh xem còn dùng đc ko, còn xe em thay ắc quy đi bt rồi đó.
Sau cái bình ấy ông chế làm cái đèn, mỗi khi mất điện dùng ?. Có hôm còn bị đứt cả phanh: - Anh Vin* cứu em!
- Sao thế?
- Xe em đứt phanh rồi…
Lại hí húi đi mua dây phanh thay cho mình…Nói chung là mình cứ hỏng xe là “Anh Vin”…lần thì ông có đồ thay luôn, lần thì ông đi mua thay cho mình, vì ông biết mua chỗ nào rẻ… 8 năm sau…kể từ ngày quen anh Vin sửa xe cho cả xóm trọ: - Anh Vin*! Nay về sớm đi chợ nhé!
- OK ĐỒNG CHÍ VỢ!
Giờ mình thì làm trong Quân đội, là vợ anh, anh là chồng mình, chúng mình cưới nhau ngay trước đợt dịch sau 3 năm yêu nhau, ngoài ra anh còn thực hiện đc ước mơ, làm ông chủ 1 cửa hàng sửa xe, bán đồ chơi xe phân khối lớn, hàng tháng vẫn ngửa tay xin tiền vợ tiêu đều đều
