Mình cũng hay chơi cầu lông, biết chơi từ cấp 3 lên đại học rồi đi làm vẫn chơi cầu lông, coi là 1 môn thể thao giải trí, tập tăng cường sức khoẻ thôi…
Mới chuyển trọ đến có 1 em, đợt ấy kém mình 2 tuổi, em thấy mình vác vợt cầu lông đi em hỏi:
- Anh biết chơi cầu lông à?
- Anh cũng gọi là tạm biết.
- Anh dạy em đi, em đợt cũng học mà đánh gà lắm! Hôm nào anh đi anh rủ em nhớ.
- OK, chỉ sợ em ko có thời gian thôi.
- Anh hôm nào định đi thì báo em trước, để em đi mượn vợt.
- Em chưa có vợt à? Anh có đấy!
- Thôi để em mượn bạn em rồi ạ.
Rồi sau ấy thì lần nào đi cũng rủ em đi cùng, ban đầu em còn ko biết cách cầm vợt cho đúng, còn ko hiểu luật, sau thì bắt đầu hướng dẫn luật, tỉ số, cách cầm vợt, phát cầu,…v…v…em học cũng nhanh dần dần thì em đánh cũng gọi là tạm được. Lần nào em làm đc cái gì cũng: - Em giỏi ko? Em giỏi anh khen em đi!
- Giỏi!
Thường thì tập xong 2 đứa sẽ đi uống nước hoặc ăn đệm 1 cái gì đó, đi cho vui thôi, cũng là dịp để gần gũi nhau hơn. Sau thì tự dưng nói chuyện nhiều, đi với nhau nhiều, chơi cầu lông nhiều…mình lại thấy thích em, kiểu lửa lâu ngày gần rơm cũng bén nên 1 lần 2 đứa đi tập về, mình hỏi em: - Em có thích anh ko? À có bao giờ kiểu có cảm tình với anh ấy?
- À, cũng có lúc.
- Giờ có ko?
- Sao anh hỏi lạ vậy?
- Vì giờ anh thấy thích em, anh mong em sẽ thích anh để anh tỏ tình với em, em làm bạn gái anh.
- Vậy giờ em phải làm thế nào? Em phải nói thích anh à?
- Như vậy chắc em cũng thích anh nhỉ, em làm bạn gái anh nhớ!
Em cầm cái vợt xong kiểu hơi ngại ngùng bảo: - Cho em thời gian suy nghĩ đc ko?
- Được, em cứ nghĩ đi, đừng để anh đợi em lâu quá là đc.
Về tắm xong cái, ra thấy tin nhắn: - Thôi đc, em thử yêu anh vậy.
Ngày hôm ấy bắt đầu yêu nhau, 2 năm sau về ra mắt bố mẹ n.y, bố n.y khoe trước cũng là vđv cầu lông, sau vì khó khăn nên phải đi làm kinh tế, rồi lấy 1 đống huy chương khoe mình, mình thấy còn 1 góc 1 loạt huy chương, bố n.y bảo: - À cái đó là của cái Phươ** đấy!
Mình kiểu 😀 ??? - Chú dạy em đánh cầu lông từ bé, đi thi cũng giải huyện, giải thành phố, giải tỉnh…cũng định đi theo nghiệp vđv nhưng chú thấy…làm vđv khó khăn lắm, chú khuyên em đi học rồi ra đi làm, sau dùng cái cầu lông này để giao lưu là đc rồi.
Cái khoảnh khắc mình nhận ra mình bị lừa ấy, nó bất ngờ, nó shock lắm mọi người, mình rõ ràng dạy em chơi thế *éo nào em lại có huy chương khi mình vẫn chưa biết đánh cmnr 🙂
À thì sau đó mọi thứ vẫn thuận buồm xuôi gió, 2 vợ chồng cũng về chung 1 nhà năm 2020 và mỗi lần đánh cầu lông thì vợ vẫn chấp mình 5-7 quả tuỳ hứng 🙂
Nói chung 1 khi đã vào tầm ngắm của chị em thì anh em đừng hòng thoát. Mình tâm sự vì gần đây đọc đc 2 bài, 1 bạn bảo bơi với 1 bạn IT gì đó thấy vui vui, giống mình…nên tâm sự chút, mình nghĩ anh em còn bị lừa nhiều lắm, chẳng qua chưa tâm sự thôi 😀