ÁM THỊ CỦA BÁC SĨ, BẠN CÓ HIỂU KHÔNG?

#1. Mẹ tôi sẽ định kỳ đi khám trung y. Có lần tôi đi với mẹ, bà cứ muốn tôi ngồi xuống để bác sĩ bắt mạch cho. 

Bác sĩ hỏi tôi có chỗ nào không thoải mái không, tôi nói không. Ông ấy liền ngó trước nhìn sau rồi bảo “vậy thì được, nhưng mà vẫn phải chú ý, phải tiết chế một chút”

Tôi nói “được, tôi không hút thuốc, cũng ít khi uống rượu, sau này sẽ ăn ít hơn”

Bác sĩ ngẩng đầu lên nói với mẹ tôi “cô đi lấy thuốc trước đi, tôi hỏi cậu ấy thêm vài câu”

Mẹ tôi vừa đi, ông ấy liền nói nhỏ “bớt t h ủ d â m”

#2. Bạn cấp 3 của tôi đích thân kể đó. Hồi đó da cậu ấy bị vàng người cũng rất gầy, mẹ cậu ấy mới đưa đi khám. Bác sĩ thở dài một hơi, cũng không để cậu ấy tránh đi “thằng bé muốn ăn gì thì nấu nhiều chút, cho nó ăn”

Mẹ cậu ấy lúc đó sắp khóc rồi “bác sĩ ông còn chưa nói bệnh gì, có chưa được không mà”

Bác sĩ đơ một chút “thì là…suy dinh dưỡng đó”

#3. Bệnh nặng “đi một mình hả?”

      Bệnh nhẹ “sao nhiều người đi cùng thế?”

#4. Bác sĩ bảo với mẹ tôi “buổi trưa đưa con đi ăn trứng vịt lộn, rau muống với cháo gan heo đi”

Lúc đó tôi chóng mặt, tức ngực, khó thở, tim đập nhanh nên đến bệnh viện kiểm tra.

Bác sĩ nhìn kết quả xong thì nói với mẹ tôi câu đó rồi để chúng tôi về. Mẹ mới đưa tôi đến nhà thuốc mua thuốc nhưng họ bảo không có thuốc, vì vậy chúng tôi mới quay lại hỏi bác sĩ xem rốt cuộc là sao.

Bác sĩ vô cùng tức giận “không hiểu sao? Tuổi dậy thì, lớn nhanh, dinh dưỡng không đủ, rồi thiếu máu. Tôi không kê thuốc, không kê thuốc hai người đi lấy thuốc gì mà thuốc? Ăn mấy thức bổ máu là được rồi, thuốc cái gì? Con chị còn chưa đến mực phải uống thuốc, chị nhìn nó xem, gầy như que củi đấy, ăn uống cải thiện được thì uống thuốc làm cái gì? Còn phải để nói đến mức này mới hiểu cơ”

Thế là sau khi về nhà tôi được hưởng cuộc sống sung sướng hạnh phúc mỗi tuần một bữa sườn.

#5. Bệnh nhân hỏi “bác sĩ, buổi tối không truyền nước, tôi có thể về tắm/ ngủ không?”

Bác sĩ sẽ trả lời “bạn đang nhập viện, về nguyên tắc là không thể cho bạn về được, bạn hỏi chúng tôi, chúng tôi đương nhiên sẽ không đồng ý. Nhưng mà chúng tôi cũng chỉ có thể khuyên như vậy còn bạn làm gì chúng tôi không thể kiểm soát được”

Về cơ bản bệnh nhân nghe xong câu này đều biết đáp án.

Không hiểu sao cứ mỗi lần tao nói về nhà thích gì thì ăn đi thì người nhà lại rơm rớm nước mắt 🙃

#3.Chụp Xquang hay MRI xong mà thấy được gọi vào trong nói chuyện thì chuẩn bị giấy tờ nhập viện đi là vừa 🤧

Bác sĩ bình thường khi siêu âm sẽ đọc thông số trên màn hình cho phụ tá bên cạnh ghi lại hồ sơ. Nếu như siêu âm đã qua 2 phút mà bác sĩ vẫn xoay máy mà không đọc thông số thì nên khóc dần là vừa đó 🙂

Haha hồi t đi khám tổng quát xong tự nhiên phát hiện ra phải mổ, bs có bảo t là gọi người nhà vào đây chú nói chuyện. Nụ cười đã tắt trên môi t. Rất may là tiểu phẫu, k quá đáng ngại nhưng năm đó cũng mới 20t thôi, cũng là cú sốc đầu đời 🥲

1: 1 mình không xấu, lạm dụng nó mới có hại nhé nam thanh nữ tú. Tác dụng của nó mình có viết, các bạn rảnh qua đọc chơi.

Cái cuối cùng giống hệt hồi mình đi đẻ, chen chúc 5 6 bà bầu gần sinh trong cái phòng chờ bé tí, giường k có mà nằm. Xin về thì bs bảo k đc xong quay đi tay để sau lưng ngoắc 1 cái, ý là biến nhanh còn kịp 😅

Toi nghịch dao rọc giấy bị đứt ngón trỏ khá sâu. Dô bệnh viện quá chừng bác sĩ cầm máu, tại đứt gần mạch. Xong có 1 bác nói: thoy nín đừng khóc nữa, để người nhà khóc. Chèn ơi, toi khóc còn lớn hơn 🥲

Hồi lớp 4 tôi bị sốt xuất huyết, ban đầu khá nhẹ nhưng càng về sau càng nặng, nội tạng càng ngày càng phình và có dấu hiệu xuất huyết nên tôi được chuyển vào phòng Hồi sức cấp cứu. Ở đó tôi thở oxi và lấy máu thường xuyên lắm, lấy riết nhìn cái kim chọc là muốn khóc ='((( Mỗi lần bác sĩ vào kiểm tra chỉ cần xòe tay là tôi tự động đưa tay mình cho bác sĩ lấy máu =)))) Ám ảnh một thời luôn =)))

Đm tôi đi khám răng, khám đau chân, khám hắt hơi sổ mũi bác sĩ cũng hỏi người nhà đâu. Không phải vì tôi sắp nghoẻo đâu. Mà tại tôi nhìn bé quá, bác nào không để ý sổ khám thì đ thèm cho là tôi đủ 18 luôn, cứ bắt phải gọi phụ huynh vào bàn giao.Nên nói đến ám thị, mỗi lần bác sĩ bảo người nhà đâu là mồm auto cháu đủ 18 rồi ạ. Chưa trượt lần nào luôn.Ngồi khám bệnh nói chuyện cứ bác cháu bác cháu, hỏi xong tuổi chuyển sang xưng hô anh em :>>>

Hồi năm học lớp 12, t đi siêu âm cái cổ. Vì cổ có nhiều mô mỡ nên bà ngoại cứ hiểu nhầm t bị bướu cổ 🙃Lúc bước vào phòng, bác sĩ nhìn t với ánh mắt triều mến. Bác sĩ nhìn bụng và hỏi: “Mới đây à?”T tưởng bác ấy hỏi cổ t mới tích nhiều mô mỡ, t mới nói là không, lâu rồi. Và vẻ mặt bác rất đỗi ngạc nhiên.Theo lẽ thường, t nằm lên giường để siêu âm, bác sĩ kêu t vạch vạt áo lên. Lúc ấy t mới tá hỏa, “Không bác ơi, con siêu âm tuyến giáp mà.”Bác sĩ cười cười đáp: “Bác bị liệu.”

#3. Bệnh nặng “đi một mình hả?”Bệnh nhẹ “sao nhiều người đi cùng thế?”Cười ẻ =))))))))))

Năm đó t ói, xỉu đưa vô viện cấp cứu, a điều dưỡng hay bs gì đó chích thuốc, t khóc bể cái phòng cấp cứu của ĐKTW Cần Thơ. Xong bs kêu đi chụp CT hay XQuang gì đó quên gòi. Chụp xong dìa nằm cấp cứu đợi kết quả. Lại cái ông anh hồi nãy nc sang sảng: Ủa con bé hai mấy tuổi nãy chích thuốc khóc đâu ời? Chích thêm mũi nữa cho nó khóc cho dzui 🙄🙄🙄Chời má a nói z mà nghe đc á??? Sau đó t đc tống cổ lên tầng 6 nằm, danh tiếng vang dội tới độ điều dưỡng vô phòng t là hỏi: Nghe phòng cc đồn có con bé chích thuốc là khóc lắm pk? Này thuộc diện ám thị gì đây mấy bs êi 😑😑😑

Khi nhận kết quả xong, bác sĩ cầm và hỏi “Có người thân đi cùng không?”. Lúc đó là biết nghiêm trọng rồi.À và dĩ nhiên sau đó t biết t mắc bệnh không thể chữa được 😌

Hồi xưa đi khám, bs nhìn nhìn kết quả kiểm tra xong hỏi, “có người nhà đi cùng không”, mình bảo không có, bà í nghĩ một hồi lại kêu, “nên gọi người nhà đến đi”, là thấy thôi rồi đời, y như rằng, chết lên chết xuống thiếu điều được cấp thẻ khách hàng thân thiết của bv luôn.

Đi siêu âm khám thai bác sĩ siêu âm cứ bảo “e bé giống mẹ” về cứ nghĩ bảo mới bé tí đã nhìn rõ đâu mà biết mặt giống mẹ nhỉ, đi siêu âm lần 2 vẫn cứ ” e bé giống mẹ” đến lần 3 tôi mới hiểu à hoá ra là giống giới tính mẹ 🤣

Con mình đang trong phòng chăm sóc đặc biệt, rưng rưng hỏi Bác sỹ cháu có sau không? Bác bảo cháu vậy là nhẹ rồi, trong này có bạn có tệ hơn, rồi bác chỉ cái thằng nhóc đang bất tỉnh nhân sự ở góc phòng, gắn máy móc, ống thở từa lưa chung quanh nó. Chả biết biết nên vui hay buồn 🙁.P.s: Cả con mình và thằng bé ấy đều khỏe mạnh xuất viện.

Đi lấy tế bào sinh thiết để check xem có bị ung thư ko, trong lúc chờ đợi thì bác sĩ hỏi có ny chưa 🙂

T niềng răng, anh bác sĩ bảo t “anh không làm đau phụ nữ bao giờ đâu”, hôm khác thì lại bảo “em không giới thiệu bạn cho anh là anh làm em đau đấy” :))) số t đúng khổ mà 🙂

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *