Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 3 năm. Chúng tôi dự định làm đám cưới vào mùa hè này. Bạn gái làm trong ngành truyền thông. Điều kiện kinh tế của bố mẹ cô ấy khá tốt.
Tuy nhiên, bạn gái tôi là người rất tự lập.
Từ khi còn là sinh viên, bạn gái tôi đã đi dạy thêm tiếng Anh, tham gia hỗ trợ nhiều dự án nhỏ… Một năm trước khi ra trường, cô ấy có thể tự lo cho sinh hoạt, học phí của mình mà không cần xin tiền bố mẹ.
Nhờ năng động, có kinh nghiệm tích lũy nên khi ra trường, bạn gái tôi đã nhanh chóng xin được một công việc lương cao trong tập đoàn truyền thông lớn.
Tôi làm trong ngành xây dựng, sinh ra ở Hà Nội. Nhà có hai anh em, cô em gái đã lấy chồng. Mấy năm nay, bố mẹ thúc giục tôi lập gia đình với lời hứa sẽ cho tôi căn chung cư ở quận trung tâm khi tôi lấy vợ.
Tôi vì thế không quá lo lắng về vấn đề chỗ ở. Tôi ra trường 7 năm, đi làm cũng dành dụm được một khoản kha khá.
Tôi chia sẻ về những gì mình đang có với người yêu để cô ấy an tâm về tương lai của chúng tôi. Ấy vậy, bạn gái lại rất nghiêm túc nói muốn chúng tôi lập hợp đồng tiền hôn nhân trước khi cưới.
Theo đó, chúng tôi sẽ cùng nhau lập một hợp đồng, trong đó có những điều khoản liên quan đến việc sinh con, nghĩa vụ tài chính, tài sản trước và trong hôn nhân, quyền thừa kế, nghĩa vụ phụng dưỡng bố mẹ…
Hợp đồng cũng nêu rõ mức % đóng góp của mỗi cá nhân trong chi phí sinh hoạt chung, khoản tiền đầu tư, mua bảo hiểm hay dành cho phát triển bản thân, nghỉ ngơi du lịch. Bạn gái cũng cho rằng, một trong hai chúng tôi không nên can thiệp vào tài sản trước cưới của người kia.
Đối với các công việc nhà, quan hệ họ hàng, hai bên phải cùng có trách nhiệm san sẻ cùng nhau. Giải pháp cho tình huống xấu nhất trong hôn nhân hay khi một trong hai người phản bội người kia cũng được bạn gái đề cập tới.
Bạn gái tôi nói rằng, cô ấy rất yêu tôi và không hoài nghi về sự chân thành của tôi.
Mục đích cô ấy lập hợp đồng là nhằm nâng cao trách nhiệm vun đắp từ cả hai phía. Trong tình huống không may gặp bất trắc, chúng tôi có cơ sở để giải quyết, khỏi tranh cãi ảnh hưởng đến nhau.
Cô ấy thậm chí còn dẫn chứng ra nhiều trường hợp và khẳng định rằng, việc lập hợp đồng tiền hôn nhân không chỉ có ở nước ngoài mà thực tế, ngày càng có nhiều cặp đôi Việt Nam cũng làm theo cách tân tiến này.
Đề xuất của bạn gái khiến tôi khá bất ngờ và cảm thấy tự ái. Tôi nghĩ xác định tiến tới hôn nhân là sẽ tin tưởng, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi. Hai vợ chồng cần có sự nhường nhịn, cảm thông, san sẻ. Còn nếu chưa lấy nhau mà đã tính toán đường lui bằng một bản hợp đồng thì không hợp lý chút nào.
Tôi vẫn nghĩ rằng, muốn xây dựng một gia đình hạnh phúc, cả hai phải cùng cố gắng. Bố mẹ, các bác, các chú nhà tôi chẳng có bản hợp đồng nào mà vẫn chung sống hạnh phúc, nuôi dưỡng các con trưởng thành.
Tùy từng trường hợp, từng hoàn cảnh mà khi gặp mâu thuẫn, khó khăn, cả hai vợ chồng cùng ngồi lại bàn cách giải quyết chứ không phải đem một bản hợp đồng ra xem ai đúng, ai sai, trách nhiệm của mỗi cá nhân tới đâu.
Tôi bày tỏ những suy nghĩ của mình cho bạn gái nghe thì cô ấy giận dỗi và bảo rằng, tôi phản đối việc lập hợp đồng chứng tỏ tôi không tin tưởng cô ấy. Cô ấy chỉ muốn dành cho cuộc hôn nhân của chúng tôi những điều tốt đẹp nhất.
Tôi biết cô ấy là cô gái cá tính, độc lập nhưng thực sự trong chuyện này, tôi lại không thể ủng hộ cách nghĩ, cách làm của cô ấy.