Trả lời: Nela Canovic, tôi đọc để phát triển bộ não không ngừng tò mò của tôi
Tôi gợi ý thể loại sách hư cấu – cụ thể là tiểu thuyết.
Trước đây tôi đã từng đã viết về một nghiên cứu được đăng tải trong tạp chí khoa học Brain Connectivity Journal xuất bản năm 2013. Nghiên cứu được thực hiện bởi các nhà khoa học đến từ trường đại học Emory. Nghiên cứu này tên là “Ảnh hưởng ngắn hạn và dài hạn của tiểu thuyết lên sự kết nối của não bộ”. (https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC3868356/)
Kết luận của nghiên cứu là đọc sách hư cấu có ảnh hưởng tích cực tới các hoạt động của bộ não và nó cũng giúp cải thiện các liên kết trong não.
Ở nghiên cứu này, các sinh viên được yêu cầu đọc một cuốn tiểu thuyết – cuốn Pompeii của tác giả Robert Harris. Cuốn sách này được chọn vì nó viết trên các sự kiện có thật – vụ phun trào của ngọn núi lửa Vesuvius ở Ý – và nó được viết theo phong cách kể chuyện kinh điển, đó là theo phong cách tiểu thuyết lịch sử. Các sinh viên được hướng dẫn đọc một chương sách (khoảng 30 trang) mỗi ngày. Thí nghiệm đọc sách này kéo dài 9 ngày liên tục (và những ngày này được gọi là “trạng thái chủ động”). Trước đó, thí nghiệm đã diễn ra trước 5 ngày, theo sau thí nghiệm đọc là thêm 5 ngày nữa (những ngày này được gọi là “trạng thái nghỉ”). Như vậy tổng cộng có 19 ngày trong thí nghiệm này. Để theo dõi hoạt động não bộ, các sinh viên được chụp cộng hưởng từ bộ não của mình trước và sau khi tham gia các hoạt động đọc.
Những kết quả hàng đầu cho thấy:
- Sự gia tăng hoạt động ở vùng thùy thái dương của bán cầu não trái (left temporal cortex) – đây là khu vực đảm nhận khả năng ngôn ngữ
- Sự gia tăng hoạt động của rãnh trung tâm – nếp gấp ngăn cách thùy đỉnh và thùy trán, đồng thời ngăn cách vùng vận động và vùng cảm giác của bộ não.
Điều này có nghĩa là gì?
Đọc tiểu thuyết giúp cải thiện khả năng đặt bản thân vào vị trí của người khác (thông qua các nhân vật chính hay các nhân vật khác trong tiểu thuyết), điều này giống như việc bạn vào vai một người khác để tương tác với các nhân vật trong truyện, trải nghiệm các cung bậc cảm xúc của họ và thậm chí là đưa ra quyết định với tư cách của nhân vật đó.
Khi chúng ta đọc, chúng ta mường tượng đến các cảm giác của cơ thể người khác thông qua kĩ thuật “mô phỏng”, giống như cách chúng ta hình dung vậy. Ví dụ, nếu nhân vật chính trong tiểu thuyết đang chạy, thì khi chúng ta nghĩ về hoạt động đó, nó sẽ kích hoạt các liên kết thần kinh như khi chúng ta thật sự chạy – do đó chúng ta sẽ thật sự “trải nghiệm” hoạt động đó. Đây thật sự là một kĩ thuật có giá trị nếu bạn biết cách áp dụng chúng trong cuộc sống.
Điều quan trọng nhất, điều chúng ta cần rút ra từ nghiên cứu này đó là hãy ĐỌC SÁCH GIẢ TƯỞNG. Tiểu thuyết là một đối tượng phù hợp, vì nó cho phép chúng ta trở thành một phần của câu chuyện, kết nối với các nhân vật và sự kiện – những hoạt động giúp gia tăng các hoạt động của não bộ. Những mẩu chuyện ngắn cũng thuộc loại giả tưởng, nhưng độ dài của chúng sẽ không đủ để sự kết nối thân mật được hình thành. Điều này dẫn đến việc hiệu ứng này không thể đạt được giống như khi chúng ta đọc sách thể loại phi giả tưởng như lịch sử hay khoa học, bởi vì mục đích khi đọc sách phi hư cấu không phải là để nhập vai, mà là để thu thập thông tin.
Những kết quả này có ý nghĩa gì với bộ não trong dài hạn?
Sau nghiên cứu, cho dù các sinh viên không đọc sách nữa, hoạt động não bộ của sinh viên cũng cho thấy sự gia tăng hoạt động. Các nhà khoa học gọi hiện tượng này này “mô phỏng hoạt động”, và hiện tượng này của bộ não tương tự như cơ bắp trí nhớ vậy. Cơ bắp trí nhớ giúp chúng ta thuần thục các nhiệm vụ khó nhằn thông qua sự , lặp lại và luyện tập theo thời gian, đủ để chúng trở thành bản năng thứ hai. Nói cách khác, các cơ bắp “ghi nhớ” các hành động theo một phương thức nào đó mà cách hành động này không gây ra nhiều khó khăn như khi chúng ta thực hiện chúng lần đầu.
Sự cải thiện trong hoạt động não không chỉ giới hạn trong thời gian thực hiện thí nghiệm. Theo ý kiến của tôi, đây có lẽ là điểm thú vị nhất của nghiên cứu này. Sự gia tăng các liên kết não bộ vẫn tiếp diễn (các thay đổi về mặt thần kinh vẫn còn) trong những ngày sau khi hoạt động đọc kết thúc. Điều này có thể đưa ra một ý tưởng rằng chúng ta cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự khi thực hiện các hoạt động tinh thần khác.
Bạn muốn biết những cuốn tiểu thuyết nào nên đọc tiếp theo? Tôi nghĩ xem qua danh sách những cuốn tiểu thuyết được yêu thích nhất mọi thời đạt là một ý tưởng hay. Đây là danh sách bạn có thể xem qua của Goodreads:
https://www.goodreads.com/…/13086.Goodreads_Top_100…
Theo: Huy Pavel