Trẻ con chúng nó biết gì đâu…


Mình năm nay 29 tuổi, chưa chồng, cũng chưa bạn trai, công việc ổn, nhà có, xe có, bố mẹ góp 1 nửa còn lại mình tự đi làm kiếm tiền trả 1 nửa…vì chưa lập gia đình cũng chưa có nhu cầu yêu đương, tìm bạn trai nên mình dành tiền để mua 1 bé mèo chân ngắn tai cụp (mình xin giấu giá)…nuôi trong nhà cho vui, ban đầu cũng tính nuôi thêm em cún nhưng ko có thời gian dắt đi chơi với ngại dắt đi WC nên mình chăm 1 bé mèo ấy thôi, đặt tên là Bi. Nghĩ nhiều lúc mình chăm Bi còn hơn cả chăm mình.
Cuối tuần vừa rồi, bố mẹ mình ở quê lên chơi, xong thì cô chú họ hàng (bố mẹ cô chú (mình gọi cũng gọi là ông bà) là em trai của ông bà mình) qua chơi, có 2 đứ,a tr,ẻ con, 1 đứa lớp 6, 1 đứa lớp 4…
Mọi chuyện rất ok, 2 đứa thì cũng khá nghịch, mình nghĩ con trai nghịch là chuyện bình thường, thấy 2 đứa trêu bé Bi của mình thì mình cũng nhắc:

– Đừng trêu ko nó sợ đấy nhé, nó tên là Bi nhé.
Xong mình đi xuống siêu thị mua ít bim bim, nước ngọt lên để cho trẻ con với lại mua ít đồ để làm cơm thì lên cái thấy bé Bi trốn đi đâu mất, ban đầu mình cũng ko để ý đến khi gọi mãi ko thấy ra thì mới hỏi mẹ, mẹ bảo:

– Vừa rồi hình như thằng H nó cầm đuôi con mèo xong quay, nó sợ quá trốn mất rồi hay sao ấy…
Mình lúc ấy kiểu phát hoảng…nếu ai nuôi mèo thì rõ đuôi mèo có nhiều chức năng và ko được làm như vậy, nhà mình có camera, mình check cam thì thấy 1 đứa đứng cười, 1 đứa cầm đuôi Bi quay vòng vòng rồi tuột tay nên Bi chạy đc, trốn vào gầm giường, mình ngó vào thì thấy đang sợ nằm trong gầm giường, gọi mãi ko ra, nằm quấn đuôi (kiểu sợ ấy), ngay lúc ấy, mình chạy ra:

– H có phải em vừa cầm đuôi mèo rồi quay ko? Nhỡ nó chết thì sao?
Thì thằng bé ko nói gì, chỉ cười…lúc ấy cô nói:

– Có phải con nghịch mèo của chị ko? Xin lỗi chị đi!
Thì thằng bé ko xin lỗi, chạy ra ban công chơi, cô lại nói thay:

– Thôi, trẻ con chúng nó biết gì đâu…cháu thông cảm nhé.
Lúc ấy mình tức, ko biết nói gì nữa, chẳng nhẽ làm to chuyện, mẹ mình ngay lúc ấy chắc hiểu ý mình nên nói “Lại đây mẹ bảo!” rồi mẹ nói là thôi ko nên làm to chuyện, dù sao cũng là họ hàng con cháu trong nhà, đừng vì con mèo mà thế này thế kia…
Rồi mình lại phải tiếp tục như ko có chuyện gì xảy ra…tận hơn nửa ngày sau, Bi đói mới dám mò ra…nhưng ko cho mình động vào vì vẫn còn sợ, mình định chạm nhẹ để vuốt ve lại chạy mất…
Nghĩ lại vừa buồn vừa bực…thật sự lúc ấy chẳng biết phải làm thế nào, với cô chú thì chỉ là trò nghịch ngợm của 2 đứ,a tr,ẻ thôi đúng ko…chúng nó ko có tội gì đúng ko? Lời xin lỗi cũng ko có và cũng ko cần thiết đúng ko…

#NEUconfession

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *