Một sự thật – hiện tượng tâm lý thú vị hay kỳ quặc là gì?

Tôi không nhớ chắc tên thuật ngữ khoa học, nhưng chắc là Hội chứng ngoài cửa (Doorway Syndrome).

Về cơ bản, bạn nghĩ về một điều, sau đó đi qua một ngưỡng cửa và nó biến mất, chuyển sang những vấn đề liên quan đến căn phòng bạn vừa rời đi. Đây là lý do tại sao bạn thường quên tại sao bạn vừa bước vào bếp.

_____________________

u/illit3 (2.9k points)

Con người có thể nhớ những thứ chưa từng xảy ra.

https://en.m.wikipedia.org/wiki/Memory_implantation

Đây chủ yếu là thứ mà người ta gọi là “Satanic Panic”

>u/ooffdameg (1.2k points)

Trí nhớ có tính chất tái tạo, không phải tái hiện. Mỗi khi nhớ một sự kiện nào đó, chúng ta sẽ tái tạo lại kí ức đó. Vậy nên có khả năng việc chúng ta nhớ và việc thực sự đã xảy ra là hai việc sai lệch với nhau là hoàn toàn khả thi.

_____________________

u/WeddingLion (4.7k points – x1 silver)

Bộ não chúng ta sẽ phân mảnh các thông tin không quan trọng.

Nếu bạn đi một chuyến xe dường dài, bình thường và nhạt nhẽo, bạn có thể chỉ nhớ được mười phút đầu tiên và cuối cùng của chuyến đi (hoặc một cái gì đó bất thường ở giữa), và não của bạn sẽ cho rằng chuyện đó rất vô nghĩa.

>u/Nardelan (854 points)

Tôi đã học được một biến thể của điều này trong quá trình học lái xe vào cuối những năm 90. Giáo viên của tôi đã dạy rằng, thỉnh thoảng chúng ta đi các tuyến đường khác nhau nhưng vẫn sẽ kết thúc tại một điểm quen thuộc nào đó vì hiện tượng này.

Vào những năm đầu 20 tuổi, tôi hình thành thói quen lái xe đi làm sâu đến nỗi mà vào ngày nghỉ, tôi lái xe đi siêu thị mà sau một lúc thì tôi đỗ mẹ vào bãi xe công ty từ lúc nào không hề hay biết luôn.

>u/littlecrow060 (1.6k points)

Nó xảy ra cũng chủ động lắm. Kiểu như chúng ta nhìn thấy mũi nhưng não sẽ tự động làm mờ nó khỏi tầm nhìn này, hoặc chúng ta thường sẽ không ngửi được mùi cơ thể của chính mình ấy.

____________________

u/TheBassMeister (6.9k points – x1 silver – x1 hugz)

Hiện tượng Ảo ảnh Tần số – Baader-Meinhof.

Ảo ảnh tần số xuất hiện khi bạn bắt đầu chú ý vào điều gì đó lần đầu tiên và tự nhiên cái điều đấy nó cứ xuất hiện xung quanh chúng ta liên tục. Thật ra thì không phải thế. Một ví dụ tiêu biểu là nếu bạn lần đầu để ý một từ nào đó (không đú trend nhé) thì tự nhiên bạn sẽ đọc được hay nghe được từ đấy suốt luôn. 

>u/allemachtigeapekut (4.1k points)

Ý bác là: Nếu chúng ta vừa mua xe, thì tự nhiên chúng ta sẽ thấy xe đấy chạy đầy ngoài đường đúng không?

_____________________

u/whinger23422 (5.6k points)

Jamais vu – Thuật ngữ chỉ về sự tìm kiếm điều gì đó lạ lẫm ở góc nhìn chủ quan, trong khi chúng ta đã có cái nhìn khách quan thân thuộc về điều đó.

Ví dụ như việc đi dạo ở nơi ngày bé mình từng sống.

Cơ bản thì nó đối lập với deja vu

(Deja vu chỉ sự quen thuộc với sự việc nào đó chúng ta đang trải nghiệm ở hiện tại, cảm giác giống như đã từng trải qua trước đây rồi)

>u/ActafianSeriactas (901 points)

Một hiện tượng tương tự cũng sẽ xảy ra khi bạn lặp đi lặp lại một từ nào đó đủ nhiều, khi đó thì nó sẽ biến thành một từ gì đó trông lạ vl.

Ví dụ nhé: chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ chữ

>u/g0dzilla9121 (1.7k points)

Tôi mới đây có dịp quay lại trường cấp hai hồi đó còn học (tôi giờ 19 nhé) và nó vl lắm các ông ạ. Cảm giác cứ như mình biết rõ từng ngõ ngách nơi này những cứ đi một lúc là lú luôn.

_____________________

u/kingbane2 (5.4k points)

Hiệu ứng Placebo (hiệu ứng giả dược) là thứ kì lạ nhất đối với tôi. Nó quá là vl đi, kiểu như mấy thứ ảo ma lại gây ra hiệu ứng thật sự ấy. Thứ còn vl hơn cả là hiệu ứng giả dược cũng có tác dụng đối với động vật nữa. Và nó vẫn có hiệu quả với người khi họ được biết là họ đang chịu tác động của nó luôn. Đm ảo thật đấy.

>u/Denofwardrobes (1.2k points)

Nó có hiệu ứng đảo nữa. Đó gọi là hiệu ứng nocebo (hiệu ứng phản dược). Nếu người bệnh không tin rằng các phương pháp hiện hành có thể chữa cho họ thì cơ thể thực sự sẽ hồi phục chậm hơn so với ban đầu. Cách não thật sự gây tác động đến thực tại nó rất là ảo ma canada lazada mắt shizuka nhòe đi mascara luôn đấy.

>u/MagicBez (1.7k points)

Ngoài ra còn có rất nhiều thứ bổ sung bên cạnh hiệu ứng giả dược cơ bản, chẳng hạn như các biện pháp can thiệp bằng giả dược một cách không thoải mái hoặc tác động mạnh mẽ hơn sẽ có hiệu quả tốt hơn các biện pháp bình thường. Ví dụ như một ngụm nước muối sẽ “chữa” đau tốt hơn là một viên thuốc đường (thuốc đường là một loại thuốc giả dược chỉ chứa đường nhằm tạo ra cảm giác uống thuốc cho bệnh nhân).

Cũng có một số bằng chứng cho thấy thuốc đường đỏ có hiệu quả hơn so với màu xanh lam trong việc “chữa” cơn đau thông qua giả dược.

>>u/Captain_Riker (1.0k points)

Cái trò đỏ và xanh rõ ràng đã được khắc sâu trong não của chúng ta bằng cách nào đấy. Nói rộng ra hơn thì ví dụ như trong các trận đấu nhiều người chơi của trò chơi Halo, bạn có hai đội, một đội có màu đỏ và đội còn lại có màu xanh. Sau khi phân tích rất nhiều trận đấu ngẫu nhiên, màu đỏ có tỉ lệ chiến thắng cao hơn màu xanh với cách biệt khá lớn. Ngoài ra, mỗi đội đều được xáo trộn ngẫu nhiên và kết hợp với nhau nên việc chênh lệch kĩ năng giữa hai đội là rất khó. Lạ đúng không.

_____________________

u/ANonWhoMouse (4.1k points – x1 silver – x3 helpful – x2 wholesome)

Có những mạch máu cản trở ánh sáng chiếu đến các khu vực nhất định trong mắt và tạo thành các vùng tối. Não sẽ lọc ra các vùng này và lấp đầy các khoảng tối để tạo thành dải hình liền mạch. Tuy nhiên, bạn có thể hình dung chúng bằng cách chiếu ánh sáng theo đường chéo vào mắt (không có chiếu thẳng vào mắt nhé) rồi lắc nhẹ. Điều này sẽ khiến não không có đủ thời gian để lọc vùng tối ra và bạn thấy các vùng hình ảnh xen kẽ tạo thành nhờ mạng lưới các mạch máu này.

Edit: Hướng dẫn chi tiết hơn một chút để làm rõ các bước. Tôi thấy hiệu ứng này dễ nhìn thấy hơn trong môi trường tối, vì độ tương phản của bóng đen so với ánh sáng cao hơn. Bạn sẽ cần phải nhìn thẳng về phía trước và chiếu ánh sáng vào đồng tử ở một góc 45 độ so với mặt hướng vào mũi. Ánh sáng điện thoại cũng tốt. Sau đó, lắc nhẹ ánh sáng theo dao động nhẹ nhàng khoảng 1cm từ bên này sang bên kia. Giữ điều này trong ít nhất một giây và bạn sẽ thấy các vùng tối. Hy vọng điều này làm rõ nó lên một chút!

Dưới đây là minh họa về cách chiếu ánh sáng vào mắt bạn.

_____________________

u/Pyrollusion (3.2k points)

Đối đầu với ai đó bằng thông tin trái ngược với những gì não của họ đã quen thuộc sẽ kích thích hạch hạnh nhân và gây ra hiệu quả giống như cách chúng ta gây tác động vật lí vào họ.

Vì hiện tượng này nên nếu bạn nói với một bà già rằng những gì bà nghĩ về thế giới này là sai cả rồi, thì nó sẽ giống như việc đẩy bà già xuống biển vậy.

Đây có thể bao gồm cả những điều nhỏ nhặt luôn. Có một lần tôi đã cố gắng giải thích với bố rằng mọi người đang kiếm tiền từ YouTube với tư cách là người sáng tạo nội dung. Ý tưởng đó quá kỳ quặc với bố đến mức ông ấy đã nổi giận và trở nên lớn tiếng. Bạn gái tôi lúc đó hoang mang hồ quỳnh hương vl.

>u/Frozen_disc (1.3k points)

Tôi cũng dính phải vụ này lúc chăm sóc bà lúc bà bị lẫn ấy. Bà cứ hỏi người thân trong nhà đâu cả rồi. Thường thì mẹ sẽ bảo cô dì chú bác nào đó mất được x năm rồi, và bà sẽ nổi đóa lên bảo sao không báo cho bà, xong bà buồn.

Lúc đấy tôi đang học cấp ba, và cứ thấy cảnh đấy mãi nên đã quyết định bảo là người đấy đang ở đường nào đó chỗ họ được mai táng. Bà sẽ ổn hơn nếu bà biết họ ở đâu chứ không phải tại sao họ ở đấy. Sau đó tôi bảo người trong nhà cũng làm thế. Từ đấy, việc chăm bà cũng đỡ cực hơn hẳn.

_____________________

u/BillFroman (2.2k points)

Tôi không chắc điều này đúng như thế nào nhưng từng có một phụ nữ đã được chẩn đoán khối u nhờ vào một giọng nói ảo thanh cho cô ấy biết chính xác nơi cần đến và vị trí của khối u. Đọc cũng hay.

>u/honeypeanutbutter (418 points – x1 hugz)

Từng có mô tả về cảm giác “hòa làm một với vũ trụ” của một người sử dụng psilocybin (một loại nấm), người đó nói về việc có rất nhiều hoạt động sinh học không tự nguyện đang diễn ra, ví dụ như cơ thể tự điều chỉnh độ pH trong máu, nồng độ CO2 (hô hấp) và những thứ khác. Nấm psilocybin giúp người dùng có siêu nhận thức về các loại quá trình này, trong khi bình thường sẽ không thể nào biết được.

Tôi tự hỏi liệu có một cơ chế tương tự đang diễn ra hay không – một kiểu đánh lạc hướng ý thức dẫn đến nhận thức về “điều gì đó không ổn” được biểu hiện dưới dạng giọng nói tưởng tượng, giống như bị gây mê các thứ ấy.

_____________________

u/jakeyb01 (2.1k points)

Thị lực mù (Blindsight) – một trạng thái chỉ về việc người mù có nhận thức về môi trường xung quanh. Não họ vẫn tiếp nhận thông tin mắt truyền tải ở một mức độ nào đó, chỉ là họ không ý thức rằng mìn thấy được gì thôi.

>u/slugposse (643 points)

Thế đây là lí do Stevie Wonder chụp được cái mic à?

>>u/PersonMcRealhuman (725 points)

Người mù rất hiếm khi mù 100%. Thường thì họ sẽ thấy hình dạng mơ hồ không rõ ràng, hoặc ít nhất thì họ vẫn phân biệt được sáng và tối.

_____________________

u/snekks_inmaboot (1.3k points – x1 helpful)

Tôi bị SDAM (Hội chứng Thiếu hụt nghiêm trọng bộ nhớ tự truyện). Tôi không biết ai khác mắc chứng này, và chỉ có khoảng 2 bài báo tôi có thể tìm thấy trên google. Nó không nghiêm trọng và không phải do chấn thương thời thơ ấu mà tôi biết (tôi đã có một nền giáo dục an toàn và cũng khá được yêu thương). Về cơ bản, điều đó có nghĩa là tôi không có khả năng nhớ lại bất kỳ ký ức dài hạn nào. Tôi biết rằng một số điều nhất định đã xảy ra, nhưng tôi không thể quay lại và ‘xem’ nó trong đầu vì tôi đã không lưu trữ trải nghiệm về điều đó. Có một số ít trường hợp ngoại lệ, mà hầu hết là những ký ức gần đây.

Tôi đã tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ 21 của mình cách đây 2 năm và tôi không nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra trong buổi sinh nhật đó, nhưng tôi có thể xem các bức ảnh. Xem ảnh và video của bản thân thật kỳ lạ vì nó giống như đang xem của người khác vậy (vì tôi không nhớ đã ở hoàn cảnh đó). Điều này cũng có nghĩa là tôi không còn nhận thức về con người trong quá khứ của mình và tôi không cảm thấy kết nối với con người mà tôi đã từng là một năm trước. Tôi biết tính cách của mình khá giống nhau, nhưng tôi cũng biết mình đã thay đổi rất nhiều trong vài năm gần đây, và tôi nghĩ một số người nghĩ rằng tôi đang cố gắng trở thành một con người khác. Tôi thì không, tôi chỉ đang là con người hiện tại của mình và phát triển theo cách tôi thấy phù hợp. Thật là buồn khi tôi không thể hồi tưởng lại hầu hết những điều tốt đẹp đã xảy ra với mình, nhưng nó cũng mang lại cho tôi cảm giác bình yên vì tôi cũng không thể hồi tưởng lại những điều tồi tệ. Điều đó cũng là lí do tôi có trí tưởng tượng rất mạnh, vì tôi đã bịa đặt và tái hiện các sự kiện trong quá khứ để lấp đầy khoảng trống kí ức, mặc dù tôi không sử dụng những kịch bản tưởng tượng đó cho bất cứ điều gì khác. Nói chung thì rất là kì quặc.

Thật khó chịu khi cố gắng giải thích điều này với mọi người, vì vậy tôi không còn cố gắng nữa trừ khi tôi cảm thấy thoải mái và tin tưởng họ. Hầu hết mọi người đều phủ nhận và nói rằng kí ức đang ở đâu đó ở đó, bạn chỉ cần nhớ lại thôi. Không, kí ức không ở đó. Không có gì cả, và bộ kích hoạt bộ nhớ thường không có hiệu quả với tôi. Tôi nghĩ một phần có thể là do tôi mắc chứng ADHD, và đối với tôi, nó đã hình thành một tâm trí hoạt động quá mức, điều này được ưu tiên hơn những gì đang xảy ra trong môi trường vật chất của tôi. Tôi nghĩ rằng tôi đã dành rất nhiều thời gian vẽ chuyện trong đầu đến nỗi tôi không ghi lại bất kỳ ký ức nào về những trải nghiệm thực sự của mình. Dù sao thì đó cũng là tâm lý bất thường của tôi đấy.

_____________________

u/puppy_amuser (1.3k points)

Hội chứng Alice ở xứ sở thần tiên (AIWS – Alice in wonderland syndrome). Hồi còn là một bé gái đang nằm trên giường, lâu lâu tôi sẽ cảm giác như tôi trở nên siêu to khổng lồ, kiểu cơ thể sẽ phình ra chật kín phòng, hoặc cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại còn một nhúm. Đây là một hiện tượng có thật xảy ra với rất nhiều người, mặc dù thường thì là một vài trường hợp chỉ có cảm giác thoáng qua thôi.

_____________________

u/MQ116 (2.6k points)

Tôi nghĩ rằng 90% mọi người tin rằng họ có trí thông minh trên mức trung bình (50%). Hiện tượng này có một cái tên nhưng vì tôi thuộc 10% còn lại nên quên mẹ rồi.

_____________________

u/slylerdurden (2.2k points – x1 silver – x1 helpful)

Khi muốn yêu cầu một điều gì đó lớn lao, hãy dẫn dắt nó bằng cách yêu cầu một điều gì đó nhỏ nhặt lúc đầu (vì vậy người đó có thể sẽ nói có), sau đó là những yêu cầu lớn hơn một chút. Một khi một người đã nói có, họ cảm thấy có nghĩa vụ phải tiếp tục nói có (những người bán hàng áp dụng thủ thuật này rất nhiều.)

Ngược lại thì nếu muốn xin cái gì be bé, thì hãy đòi cái gì hư cấu vào, sau đó khi so sánh, cái món be bé kia nghe có vẻ dễ chấp nhận hơn (dân bán hàng cũng dùng trò này luôn.)

Ngoài ra, mọi người sẽ có xu hướng để bạn làm điều gì đó nếu bạn đưa ra lý do. Điều thú vị là nó không thực sự quan trọng lý do là gì. Ví dụ: xin chen hàng ai đó khi xếp hàng thanh toán. Nếu bạn xin là “Dạ có phiền không nếu em xin tính tiền trước, em cần mua vài món này này” sẽ hiệu quả hơn là chỉ nói: “Cho em xin thanh toán trước được khum”, mặc dù lý do đéo hợp lí mẹ gì cả. Mọi người đều xếp hàng vì cần mua đồ còn gì.

Nói chung thì não bộ rất là dị.

Để biết thêm sự thật về tâm lý xã hội, hãy bấm vào nút theo dõi bên dưới.

Đùa đấy, mua sách về đọc đi. Tôi không phải là bot đâu mà câu follow.

_____________________

u/mapleloafs (951 points)

Hồi quang phản chiếu (Terminal Lucidity):

Hồi quan phản chiếu là một thuật ngữ được đặt ra bởi nhà sinh vật học người Đức, Michael Nahm, đề cập đến sự trở lại bất ngờ của trí nhớ và sự minh mẫn, hoặc bất ngờ tỉnh táo xảy ra trong thời gian ngắn trước khi chết ở những bệnh nhân bị rối loạn tâm thần hoặc thần kinh nghiêm trọng. Tình trạng này đã được báo cáo bởi các bác sĩ từ thế kỷ 19.

https://en.wikipedia.org/wiki/Terminal_lucidity

Cái này khá là buồn. Nhiều người đã nhận thấy những người thân yêu bị bệnh Alzheimer trở lại “bình thường” ngay trước khi qua đời.

_____________________

u/Ghostytoastboast (1.0k points)

Chứng mất ngủ di truyền chết người (Fatal familial insomnia – FFI). Về cơ bản thì bạn không ngủ được và hóa điên rồi chết.

>u/godrainlovemusic (542 points)

Tôi từng xem một bộ phim tài liệu về hội chứng này. Điều đáng buồn là bạn có thể được kiểm tra để phát hiện nguyên nhân bất thường gây ra hội chứng, và nếu bạn có kết quả dương tính thì cũng không thể làm gì được.

_____________________

u/MickyGarmsir (1.7k points)

Tachypsychia.

Trong các tình huống CỰC KỲ CĂNG THẲNG, tâm trí của bạn bắt đầu xử lý thông tin với tốc độ nhanh đến mức thời gian dường như chậm lại trong nhận thức của bạn. Nạn nhân của các vụ va chạm ô tô đều trải qua cảm giác này.

Tôi đã trải nghiệm hiện tượng này trong cuộc đọ súng đầu tiên của mình ở Afghanistan. Nó giống như toàn bộ thế giới đang chuyển động chậm lại vậy.

Phiên bản nổi tiếng hơn là cảnh bạn thấy nhân vật Tom Hanks vai Đại úy Miller trong phim Saving Private Ryan trải nghiệm hiện tượng này trong phân cảnh đổ bộ đến Normandy.

_____________________

u/OscarDivine (857 points)

Bác sĩ nhãn khoa đây. Thời gian giữa các lần chớp mắt trung bình của con người trong khoảng từ 4-6 giây. Nhưng khi chúng ta đọc, nhìn vào điện thoại, tablet hoặc máy tính trong nhiều giờ, khoảng thời gian chớp mắt có thể giảm xuống còn một hoặc hai lần mỗi phút và nó gây hại cho mắt không những do vấn đề về việc dàn trải nước mắt giữ ẩm mà còn vì các tuyến không được tiết dịch bằng cách chớp mắt. Do đó, các tuyến buộc phải sử dụng các chất dự trữ và thậm chí trong trường hợp nghiêm trọng, các tuyến có thể bị chết hoàn toàn. Các tuyến này chịu trách nhiệm bảo vệ và tạo sự thoải mái cho mắt. Khi chết đi, nước mắt của bạn sẽ không bảo vệ mắt tốt được nữa.

>u/littlegingerfae (757 points – x1 wholesome)

*chớp mắt điên cuồng*

_____________________

u/Prestigious-Owl-6397 (1.0k points)

Sự thật thứ nhất: Các nạn nhân của tội phạm bạo lực thường quên các chi tiết quan trọng, ngay cả khi họ đã nhìn thấy mọi thứ, bởi vì não của họ đang tập trung nhiều vào cách sống sót hơn là đặc điểm xác định tội phạm. Rất hiếm khi các công tố viên khiến nạn nhân nhớ được tất cả mọi thứ về nhân dạng tội phạm hoặc địa điểm, điều này gây khó khăn cho việc xét xử vì chúng ta thường cho rằng nạn nhân sẽ nhớ tất cả các chi tiết quan trọng. Trên thực tế, họ có nhiều khả năng nhớ những chi tiết nhỏ như mùi và âm thanh hơn.

Sự thật thứ hai: Nếu bạn giữ chữ cái đầu tiên và chữ cái cuối cùng của mỗi từ ở cùng một vị trí nhưng sắp xếp lại các chữ cái ở giữa, bộ não của bạn có thể tự động tìm ra thứ tự các từ.

_____________________

u/Dragonlord943 (3.2k points – x1 helpful – x1 wholesome)

Hôm nay tôi nhớ lại chuyện này, đó là bộ não con con người có thể đọc đúng một câu sai bằng cách lọc ra những từ thừa.

Ví dụ: có hai từ “con” ở dòng đầu tiên.

>u/badasspeanutbutter (1.2k points)

Damn it you got me

_____________________

u/smegma_yogurt (755 points)

Hội chứng Cotard (Contard’s Delution).

https://en.wikipedia.org/wiki/Cotard_delusion

Đó là một dạng hoang tưởng rất hiếm khi mọi người nghĩ rằng họ đã chết, không tồn tại theo đúng nghĩa đen, hoặc một số chi không tồn tại hay đang bị phân hủy bên trong.

Nó rất hiếm, nhưng không phải là một hoang tưởng kì lạ hiếm gặp.

_____________________

u/farside57 (929 points)

Khi bạn ở trong giấc ngủ REM (giấc ngủ mắt chuyển động nhanh), bạn sẽ bị tê liệt (nếu không bị tê liệt thì bạn sẽ mơ). Đó là lý do tại sao người ta có thể tạo ra những tiếng kêu ư ử trong cổ họng khi đang ngủ – đó là do tê liệt thanh quản.

Ngoài ra, bạn không thể nắm chặt tay thành nắm đấm khi mới thức dậy được.

>u/AdventurousAd9531 (696 points)

Tiếp tục chủ đề này thì chứng tê liệt khi ngủ xảy ra khi bạn thức dậy quá nhanh sau giấc ngủ ngắn nhưng cơ thể vẫn bị tê liệt và tâm trí của bạn vẫn cố gắng để mơ, vì vậy bạn bắt đầu bị ảo giác, đôi khi có những ác mộng cũng sẽ tấn công bạn khi đang bị tê liệt.

Nghe mà rầu.

_____________________

u/CirothUngol (225 points)

Hội chứng bàn tay lạ (alien hand syndrome). Tình trạng mất liên kết nhận thức mà một người về cơ bản mất quyền kiểm soát một trong các bàn tay hoặc cánh tay của họ. Bàn tay đó không phải không dùng được, mà nó lại thực hiện các hành động bản thân người mắc không hề hay biết như thể nó có ý thức của riêng mình vậy.

_____________________

u/t0ygunaltinas (802 points)

Đôi khi những người đau buồn về cái chết của một người thân yêu sẽ phát triển các triệu chứng giống hệt với triệu chứng bệnh đã giết người thân yêu của họ.

Tôi học được điều đó từ một cuốn sách khá buồn.

>u/Rhamba (826 points – x2 wholesome)

Tôi không biết mọc ra 6 viên đạn sau lưng kiểu gì nhưng chắc làm phát cũng được.

_____________________

u/[deleted] (1.6k points)

Đồ người ta làm cho ăn ngon hơn.

>u/wanted_to_upvote (738 points)

Ngon hơn gấp đôi khi người ta trả cho luôn.

_____________________

u/promunbound (1.1k points)

Mọi người có nhiều khả năng sẽ tuân thủ một yêu cầu hơn khi từ “bởi vì” xuất hiện. Điều này áp dụng ngay cả khi lý do được đưa ra chỉ là một câu sáo rỗng.

Ví dụ, hãy tưởng tượng bạn đi đến một trung tâm mua sắm và có ai đó đang ngồi trên một chiếc ghế dài ở lối đi. Có rất nhiều chỗ ngồi có sẵn khác xung quanh. Bạn đến gần họ và hỏi “Tôi có thể ngồi đó không?” Tại thời điểm này, chỉ có một tỷ lệ nhỏ đồng ý đứng dậy. Bây giờ, hãy thay đổi những gì bạn nói, duỗi lưng ra và bảo là “Tôi có thể ngồi đó không? Bởi vì tôi đột nhiên bị đau lưng khủng khiếp”. Bây giờ đa số sẽ thực sự đứng lên nhường chỗ cho bạn. Đây là phần gây sốc này. Chúng tôi giới thiệu chiến lược thứ ba, khi bạn nói “Tôi có thể ngồi đó không? Vì tôi thực sự cần phải ngồi ở cái chỗ đấy ấy”. Các nghiên cứu cho thấy đa số vẫn sẽ nhường, ngay cả khi lý do đưa ra bị nhảm loz.

_____________________

u/InsufficientApathy (932 points)

Tất cả những ký ức của chúng ta có, nếu không phải là một dấu thời gian, thì sẽ hình thành một thứ tự mơ hồ. Không cần ghi ngày giờ trong ký ức, chúng ta vẫn biết rằng điều gì đó đã xảy ra ở một khoảng cách gần đúng trong quá khứ, hoặc chỉ vừa mới đây, hoặc theo một thứ tự cụ thể.

Vấn đề là, đôi khi một ký ức bị thiếu ngày giờ đó và không ai biết nó xảy ra khi nào. Đây là lý do phổ biến và có thể xảy ra nhất để giải thích cho hiện tượng deja vu, chúng ta nhìn thấy một thứ gì đó và nó ngay lập tức rơi vào một dòng thời gian mơ hồ rằng “nó đã xảy ra vào một thời điểm nào đó”. Đó là vì chúng ta chỉ biết nó đã xảy ra một thời gian trong quá khứ nên chúng ta nghĩ rằng nó là một sự kiện tách biệt với một sự kiện hiện đang xảy ra, vì vậy chúng ta nhớ nhầm rằng nó đã xảy ra hai lần.

_____________________

Dịch bởi Lê Nhật Duy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *