Yêu nhau 6 năm, đùng cái n.y báo nhà nợ gần 300tr của mẹ n.y do chơi lô đề, còn chưa kể em trai n.y lúc ấy đang học lớp 12, chuẩn bị thi đại học, tiền đâu mà đi học, khi ấy – mình 24 tuổi…Ban đầu mình cũng nghĩ thôi hay là chia tay…nhưng như vậy thì lại rất hè,n với lại những lúc khó khăn là lúc n.y mình cần mình nhất nên mình quyết định ở lại bên n.y cùng n.y trả nợ.
– Thôi được rồi, anh sẽ cùng em trả nợ giúp mẹ. Lo cho em trai em ăn học.
Vậy là những tháng ngày sau đó, 2 đứa cố gắng cày cuốc, trả nợ, lương mình và n.y ko đc cao cho lắm (2 đứa bằng tuổi) nên mỗi tháng chỉ dư ra 10tr (dần dần sau này dư nhiều hơn) để vừa trả nợ, vừa lo cho em ăn học.
Suốt 3 năm trời dài đằng đẵng, mình ko mua sắm gì, chỉ mua đủ để dùng, thức ăn đủ để ăn, ko du lịch, ko tụ tập bạn bè quá nhiều. Tháng nào cũng cày cuốc đều đặn để trả nợ cùng n.y. Ban đầu mỗi tháng đc 9tr xong lên 10tr rồi 12tr, 14tr. Cuối cùng sau đúng 2 năm 11 tháng thì mình và n.y trả hết nợ cho mẹ n.y, cùng với đó là lo cho em trai ăn học đại học đầy đủ, giờ em trai n.y cũng đã đi làm và tự lập được. Đó là vào tháng 11 năm ngoái.
Khi trả nợ xong, chúng mình cũng đề cập đến việc cưới xin, vì giờ cũng đã 27, 28 tuổi, cũng đã bên nhau suốt những năm học sinh, sinh viên, rồi ra trường trải qua bão tố cùng nhau (cùng nhau trả nợ) để rồi có đc ngày hôm nay thì n.y mình nói là giờ 2 đứa tay trắng sau khi trả nợ xong, 1 năm đến hơn 1 năm nữa sẽ cưới vì năm nay ko đc tuổi, với lại trong thời gian ấy cũng có thời gian kiếm thêm tiền để tiết kiệm, lo cho 2 đứa sau này với lại đang tình hình dịch, ko biết thế nào.
Mình đồng ý vì chúng mình tính ra yêu nhau 3 năm cấp 3, 4 năm đại học rồi ra trường 5 năm nữa là 12 năm rồi…mình thật sự tin tưởng n.y.
Cho tới đợt này thì mình cảm thấy n.y mình thay đổi, ko còn chủ động nhắn tin, hỏi han, quan tâm. Mình nhận ra chứ, mình thì vẫn vậy, đi làm kiếm tiền, có thời gian là nhắn tin quan tâm n.y…rồi mình mới hỏi thật lòng:
– Em có chuyện gì à? Sao đợt này anh thấy em có vẻ ko quan tâm anh, em hết yêu anh rồi à.
– Đâu phải, do dịch 2 đứa ko gặp đc nhau nên anh thấy vậy thôi.
– Ừ, chắc có lẽ ko gặp đc nhau nên anh cứ thấy 2 đứa xa cách.
Và linh tính mách bảo…chẳng sai đâu, hóa ra đợt này n.y mình ở quê, đc 1 đứa cùng cấp 3 tán tỉnh, nhà thằng này giàu, học đại học gọi là có cho màu mè vì bố mẹ lo hết rồi, học xong về quê, xin vào 1 Cơ qua nhà nước, mua nhà, mua xe cho, còn cho tiền mở quán café và làm bất động sản…Mình với nó là 1 đẳng cấp khác nhau và có lẽ cũng chính vì những thứ ấy, nó đã dễ dàng tán đổ n.y mình.
– Sao anh thấy bạn bè anh nói em đi với thằng V…, đi chơi mấy lần liền. Có phải em với nó…yêu nhau rồi ko?
N.y mình seen nhưng ko rep gì, mình gọi ko nghe máy, đến 1 lúc sau thì:
– Em xin lỗi, em đã yêu V rồi, em xin lỗi vì ko nói trước cho anh. Em cũng chỉ thử đi chơi với V 1 vài buổi nhưng em nhận ra…em thích và yêu V rồi, anh ấy cũng vậy.
– Ừ, vậy là suốt 12 năm bên nhau, cùng em trả nợ rồi em nói với anh như vậy.
– Em xin lỗi anh mà, anh tha cho em đc ko, tiền anh trả giúp mẹ em, sau này, em sẽ trả cả gốc lẫn lãi cho anh.
Ban đầu mình cũng định níu kéo nhưng nghĩ lại níu kéo kiểu gì khi mà n.y mình đã thích và yêu người khác. Đó lại còn là chủ động nữa…
– Ừ thôi anh hiểu rồi. Chúc em và V hạnh phúc. Anh đau lòng lắm em à, nhưng biết làm sao.
– Vâng em xin lỗi anh…xin lỗi anh rất nhiều.
Từ ấy đến h, 2 đứa ko liên lạc với nhau nữa ngoài 1 tin nhắn “Anh cứ tính xem anh trả nợ giúp mẹ em hết bn, em gửi anh nhé!”. Mình chưa rep…Mình chỉ hỏi tại sao thằng V nó lại như vậy, có bao nhiêu người con gái, nó lại cướp người con gái của mình, hay là cũng do n.y mình, ko còn chung thủy. Người ta gọi là “Đã tìm đc mối ngon hơn”…

Ông a này hiền lành thật, luật hoa quả cho cái con kia là gì cũng khóc lóc quay lại thôi, còn k chắc cũng k có kết happy gì, chúc a zai tìm dc người để xứng đáng yêu hơn :)))
Giống bạn mình, yêu 1 ông hơn 1 tuổi, chơi cờ bạc online cắm xe máy. Mù quáng thế nào mà cầm tiền đi rút cho con xe sau đó chia tay…giờ vẫn chưa đòi đc tiền