Ko biết có anh chị nào như em ko, em với thằng bạn đều năm nay bước sang năm 4 đại học. Đợt nghỉ dịch thì nó về quê, thi thoảng lên 1, 2 ngày còn em ở lại Hà Nội làm việc, đến lúc giãn cách thì kẹt lại ở đây luôn. Phòng em khó khăn hơn nên em ở lại làm chứ chẳng ai muốn ở lại làm gì…
Và từ lúc thằng bạn về thì em ở đây có 1 mình thôi. Tiền phòng thì cứ 3 tháng lại đóng 1 lần, đợt này đóng tiền phòng 3 tháng vừa rồi, bác chủ phòng giảm cho 1 triệu, xong em báo với đứa bạn thì nó bảo là:
– Phòng tao giờ ko ở đấy nữa, đồ tao cũng đóng gọn gọn rồi, tao đóng 1/4 được ko? Vì tao cũng có ăn ở sinh hoạt ở đấy đâu.
– Vậy mày phải nói từ sớm chứ?
– Thì mày có hỏi đâu mà nói, cái này phải tự hiểu chứ.
– Tự hiểu kiểu gì? Đợt trước khi giãn cách mày vẫn lên rồi về liên tục…ai nghĩ như vậy. Tiền điện nước mấy tháng qua tao đã đóng 1 mình rồi vì tao ở đây.
– Tao có ở đâu mà tao đóng, thôi nhé, đóng vậy thôi, ko có tiền đâu.
– Mày ko đóng thì tao vứt đồ mày đi đấy!
Xong nó dập máy luôn, nó nhắn mỗi tin là “Tao đóng 1 / 4 thôi, còn ko thì mày vứt đồ tao đi cũng đc, còn có mấy bộ quần áo!”.
Dịch đã khó khăn, em đã ko có tiền, ở quê thì bố mẹ cũng vì dịch mà công ty tạm cho nghỉ cũng làm gì có lương. Giờ đóng tiền phòng hơn 5 triệu thì đâu ra. Em chưa có phương hướng giải quyết nào tốt, anh chị có thể cho em 1 phương hướng giải quyết tốt nhất ko? Em ko muốn bóc phốt hay làm to chuyện, em vẫn nghĩ dĩ hòa vi quý…
