u/claire1lanier (48.9k points)
Một nội dung nhẹ nhàng hơn chút đỉnh.
____________________
Link Reddit: https://redd . it/83jssu
____________________
u/reallycoolboyfriend (4.0k points)
Ngày 16:
Cả hai chúng tôi đều đã mệt với chuyện đi qua đi lại. Không ai trong chúng tôi có thể để mặc người kia đi bộ về một mình. Cô ấy chẳng có vẻ gì là sẽ bỏ cuộc nhưng tôi thì chỉ còn chịu được vài ngày nữa thôi. Sức lực của tôi đã gần cạn và đồ ăn còn thừa từ buổi hẹn hò thì gần như chả còn miếng nào.
Edit: Hãy gia nhập câu lạc bộ viết văn của tôi.
>u/H4xolotl (925 points)
Ngày 17: Tôi nhẹ nhàng đi bộ cùng cô ấy về nhà.
>>u/vchanman (642 points)
Ngày 17, giờ thứ 23:
Chân chúng tôi đã bắt đầu rụng rời. Vào lúc này bọn tôi đang đi thành vòng tròn và hàng xóm ai cũng để ý cả. Mọi chuyện đang trở nên kỳ cục.
>>>u/lesser_panjandrum (813 points)
Ngày 18 giờ thứ 6:
Mùa đông đã bắt đầu đến. Lũ Sa hoàng (T/N: Tsar) đã ra lệnh đốt cháy hết những ruộng lúa trước khi chúng kịp chín nên chúng tôi chẳng có gì để ăn. Chúng tôi cố nhường áo khoác cho nhau và cuối cùng làm rơi cả hai cái áo.
>>>>u/spicy_m4ym4ys (419 points)
Ngày 19 giờ thứ 9:
Những con ngựa đã bị ăn sạch. Tôi sẽ ăn thịt mèo; người ta hay nói thịt chúng cũng khá ngon. Đám binh lính giống như mấy cái xác chết hay một lũ điên vậy, đang nỗ lực tìm kiếm thứ gì đó để bỏ vào mồm. Bọn họ không còn đi trú ẩn trong những doanh trại của Nga nữa; họ không còn sức lực để đi, chạy hay trốn. Thật là một lời nguyền lên cuộc chiến tranh này!
>>>>>u/tomatoaway (142 points)
Ngày 22 hay 23 gì đó:
Đêm dần mờ đi, cơn bão này nối tiếp cơn bão khác mà không hề có dấu hiệu thuyên giảm. Tôi cứ sợ người yêu tôi đã chết, nhưng không ngờ cô ấy lại níu chặt lấy tôi bằng sức mạnh phi thường, và một lời hứa thầm lặng rằng cô ấy sẽ không bỏ cuộc trước khi tôi làm thế. Chúng tôi lại tiếp tục bước đi.
>u/Dontgoadthechoad (62 points)
Phụ lục – Ngày thứ 16:
Tôi nghĩ việc cả hai chúng tôi đều là người Canada khiến cho mọi chuyện còn tệ hơn.
>>u/Snowyboops (37 points)
“Thứ lỗi cho tôi, tiểu thư.” “Ôi, không sao đâu, chúng ta sẽ về tới nhà ngay thôi mà, phải không?”
____________________
u/[deleted] (6.9k points)
Đây là một câu chuyện ấm lòng về trai tốt.
____________________
u/son_of_Khaos (1.5k points)
Giải pháp duy nhất là dọn vào sống cùng nhau.
>u/Brutusbongo (575 points)
Nhưng vậy thì họ sẽ chẳng thể bước được vào nhà vì họ cứ bận rộn nhường cho người kia vào trước.
>>u/skybluegill (194 points)
Họ sẽ bế nhau vào nhà.
____________________
u/GoobyGubbi (2.3k points)
Nhưng mà câu chuyện đùa này hay đấy chứ.
____________________
u/pygmyrhino990 (37 points)
Ô kê, đến giờ kể chuyện rồi:
Hoàn cảnh: bạn gái tôi sống cạnh nhà tôi.
Trong ngày hẹn hò đầu tiên, chúng tôi về nhà cô ấy trước, và tôi định đi bộ về nhà mình. Cô ấy quyết định đi cùng tôi. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện. Cô ấy quyết định về nhà mình, nên vì là một quý ông, tôi đi về cùng cô ấy. Chúng tôi trò chuyện trước cửa nhà cô ấy một lúc trước khi tôi quyết định về nhà. Cô ấy đi cùng tôi. Chuyện này cứ tiếp diễn khoảng 10 phút (và nói chuyện rất nhiều), trước khi tôi cuối cùng cũng hành động và hôn cô ấy.
____________________
u/ahavemeyer (55 points)
Tôi thấy rằng não mình chỉ đang hiểu tình huống này như một câu chuyện đùa ngọt ngào về việc hai người thích dành thời gian bên nhau đến mức nào.
____________________
Bài đăng của bạn Julian Stella trong group:
https://www.facebook.com/…/rvn.gr…/permalink/525761445000735