Tôi nam, 15t và tôi có HIV trong người. Tôi không có bị lây nhiễm khi qhtd hay chích kim tiêm, mà bị truyền sang từ mẹ đẻ khi sinh. Đó là thứ duy nhất bà ấy để lại cho tôi trước khi từ tôi. Bố mẹ nuôi của tôi luôn tích cực hỗ trợ và ở bên tôi lẫn giúp tôi uống thuốc đầy đủ, vì vậy mà tải lượng vi-rút trong người tôi đã giảm đến mức không thể phát hiện được nữa.
Tôi đã come out từ cấp 2 và bố mẹ tôi đã chấp nhận và ủng hộ, nhưng những người bạn cùng lớp và các phụ huynh khác không thích điều đó lắm, nhất là khi họ biết được tôi mắc HIV (1 người bạn/crush mà tôi tâm sự hồi lớp 8 đã kể cho mọi người nghe)(chúng tôi cũng sống trong 1 thị trấn với diện tích cỡ vừa ở Mississippi). Kể từ khi đó mọi thứ đều thật khó khăn hơn với việc bị bắt nạt và người ta sợ tôi vì dương tín với HIV.
Điều tệ nhất chính là các bạn nam quá sợ để hẹn hò với tôi. Đã ít các chàng trai đồng tính ở đây rồi thì chớ, chưa kể những người cũng thích thích tôi lại bị những tin đồn rằng tôi là “trai mại dâm” hay bị doạ cho chạy mất luôn ấy. Làm cách nào mà bạn có thể tìm được ai đó, người mà không để tâm bạn mắc HIV để hẹn hò đây?
__________
u/pupthemagnificent (245 points)
Tôi rất tiếc vì bạn phải sống chung với những người như vầy. Thật không may, những người dốt nát như vậy luôn có mặt ở mọi nơi… tôi nghĩ rằng ở Mississippi sẽ còn tệ ha, nhưng tôi không chắc lắm.
Tin tốt là, ít nhất những cậu trai trong cộng đồng chúng ta, họ đều đã hiểu biết hơn về HIV và U=U so với trước đây. Bạn sẽ vẫn gặp phải những người nông cạn đấy, nhưng tôi cá chắc rằng bạn cũng sẽ gặp được những người tuyệt vời để hẹn hò đó.
Bạn còn quá trẻ để dấn thân vào những app hẹn hò, etc. Lời khuyên của tôi chính là hãy đến những buổi gặp mặt cho queer ở nơi bạn sống. Thường thì họ sẽ hướng đến những thanh thiếu niên hơn.
__________
u/nofybkm (137 points)
Tôi rất tiếc vì bạn phải đối mặt với chuyện này. Làm ơn hãy biết rằng ở tuổi 15, mọi người ai cũng đều đối mặt với sự tự ti về bản thân và khủng hoảng danh tính bản thân cả; nói tóm gọn, họ cư xử kinh khủng lắm. Không phải lúc nào cũng như thế này đâu. Nhưng trong khi đó, tôi nghĩ bạn sẽ gặp trắc trở trong việc tìm 1 ai đó đủ trưởng thành để hiểu biết về tình trạng của bạn à. Nhưng mọi thứ sẽ khác khi bạn lớn hơn – như ở độ tuổi đại học vậy. Điều này không có nghĩa là bạn nên từ bỏ hy vọng cho đến lúc đó nhé. Chúc may mắn.
>u/Gullible-Ad-925 (36 points)
Tận 2 năm nữa liền, trời ạ
>>u/N0rthWind (18 points)
Ê ông à, đâu có ai bảo là bồ sẽ không có cơ hội để gặp 1 chàng trai tốt sẽ thấu hiểu tình trạng của bạn lẫn cách vi-rút này hoạt động lẫn không phát hoảng đâu chứ.
__________
u/Malaix (4 points)
Đây là gì đó để bạn mong chờ này. Bạn càng lớn hơn thì khả năng chọn bạn đời cũng tăng lên đó. Ở tuổi 15 và là gay đã đủ khó khăn để hẹn hò rồi. Nhất là ở 1 thị trấn nhỏ nữa. Nhiều khi có thể cảm thấy vô vọng luôn ấy. Rất nhiều cậu trai gay sống trong thị trấn nhỏ như ta đều cảm thấy vậy đó.
Đại học và cuộc sống khi trưởng thành sẽ là 1 bước đi to lớn đấy. Bạn cứ chờ mà xem. Bạn có thể sẽ gặp may mắn bây giờ đấy nhưng sẽ chả có gì so sánh với 1 thế giới hoàn toàn mới một khi bạn bước vào độ tuổi hẹn hò của người lớn đâu.
Hầu hết, hãy làm việc với bản thân đã. Nếu 1 mối quan hệ là những gì bạn muốn thì bạn sẽ cần lên kế hoạch để triển khai đấy. Bạn ở quanh nhiều người thì bạn lại càng có cơ hội. Ngẩng cao đầu và trước khi bạn nhận ra, thì bạn đã ở đấy rồi.
__________
Người dịch Nguyễn Anh