Các ông ạ, đẻ con gái đi :)))

Vâng, sau đây tôi xin kể câu chuyện của tôi. Tôi ra trường đi làm 5 năm rồi, vừa ra trường là cưới vợ liền luôn. Vợ tôi với tôi quen nhau từ hồi năm 2, cô ấy người miền Nam còn tôi người miền Bắc. Gia đình tôi thì khá là phong kiến, thích kiểu môn đăng hộ đối nhưng tôi thì lại chẳng quan tâm mấy.

Cưới nhau thì họ hàng nhà tôi cũng chỉ bằng mặt chứ không bằng lòng nên vợ tôi làm dâu cũng thiệt thòi. Thế là tôi quyết định dọn ra ở riêng, mặc cho bố mẹ nói nặng nói nhẹ.

Cưới nhau được hai năm thì không khí mẹ chồng nàng dâu cũng hoà hoãn hơn đôi chút, tuy nhiên tết về thì ai nấy cũng hỏi chuyện sinh con đẻ cái. Phong kiến mà, tết nào về vợ chồng tôi cũng nghe ba cái bài giảng bí truyền để sinh được con trai. Lúc ấy tôi thích có một thằng cu cùng chia sẻ sở thích phái nam với mình thật nên cũng lưu về nghe răm rắp.

Giữa hè thì vợ tôi báo có thai, ai cũng mừng, tôi cũng mừng lắm. Sau đó thêm vài tháng nữa đi siêu âm thì ra một cặp sinh đôi, là con gái. Hồi trước cả nhà tôi hồ hởi bao nhiêu thì nghe tin là con gái nhà tôi thể hiện thái độ rõ kinh. Tôi tự nhiên cũng thấy tủi thân, rồi nghĩ về vợ, tôi lại thương hơn. Chuyện tồi tệ hơn nữa xảy ra khi vợ tôi sinh xong hai bé thì yếu, bác sĩ bảo không thể sinh nữa, sinh nữa có khả năng chết cả mẹ lẫn con. Tức là tôi chỉ có 2 đứa con gái thôi.

 Đó là quãng thời gian mà tôi stress kinh khủng. Mẹ tôi nói vợ tôi đủ đường, tôi còn buồn hơn khi tết mà bồng con về nhà chơi với anh em thì ai cũng chào chào cho có lệ. Thỉnh thoảng tôi con nghe mấy bà chị dâu em dâu nói nhà tôi không biết đẻ, đẻ con gái rồi thì nối dõi tông đường kiểu gì nữa.

Ok.

Ngay mùng 1 Tết, tụi tôi cúng kiếng ông bà xong thì cả gia đình dắt nhau đi tour du lịch luôn khỏi có chào hỏi gì ai nữa cả. Quyết định ấy chắc nhiều ông xem là trẻ con nhưng tôi cảm thấy chẳng nhất thiết gì phải ở lại cho người ta coi thường vì cái điều vớ vẩn. Tết đoàn viên mà đoàn viên kiểu đó đố ông bà nào vui được. Kể từ đó thì cô dì chú bác anh em nhà tôi cũng tỏ thái độ bất mãn với tôi nhưng tôi cũng kệ, tôi chẳng nợ nần ai cũng đủ sức lo được cả gia đình thì tội gì phải lo lắng giữ người ta.

Đôi lúc thì tôi cũng bắt gặp vài chủ đề bàn luận trên bàn nhậu việc phải có con trai, tôi cũng mệt mỏi. Nhưng về nhà, thấy hai cô công chúa ngồi ở giữa nhà chơi búp bê, thấy tôi về rồi ra đón, miệng í ới gọi “bố ơi, bố ơi”, tôi thấy mình đâu còn gì để đòi hỏi nữa.

Các ông cứ có con gái đi rồi mới biết, tôi thấy người cha nào mà có con gái cũng cảm nhận được nhiều điều sâu sắc hơn hẳn. Tôi thấy tội cho con gái vì phải sống trong xã hội còn nặng vấn đề “trọng nam khinh nữ”, mà chẳng chỉ nam coi nặng mà chính bản thân phụ nữ cũng coi nặng. Đêm qua tự nhiên nhớ lại tôi nằm hỏi vợ nếu lúc ấy mà anh cũng trách em không đẻ được con trai thì sao. Vợ bảo thì đem hai đứa con gái về quê ngoại ở rồi gả cho thằng người yêu cũ làm giám đốc đến giờ vẫn còn tình cảm với mình.

Tôi nghe mà phát sợ, may mà lúc đó mình lý trí không thì giờ thằng đó nó đang ôm vợ mình với con mình mất tiêu.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *