T sinh năm 95, học *** đã ra trường và đi làm… ra Hà Nội học tập và làm việc cũng đã đc gần 8 năm. Sinh ra ở vùng quê nghèo và còn là trẻ mồ côi khi bố mẹ và a trai đều mất vì tai nạn nên từ nhỏ t đã ở cùng bà nội. Nhà t và bà rất nghèo, bà cũng già yếu nhưng luôn cố gắng nuôi tôi ăn học bằng những đồng trợ cấp của xã và những mớ rau hai bà cháu hằng ngày đi hái. Vậy nên khi ra Hà Nội t luôn tâm niệm cố gắng ra trường kiếm đc thật nhiều tiền để phụng dưỡng bà báo hiếu.
Ra Hà Nội đc nửa năm thì t quen anh cũng là ny từ đó của t đến bh. A nhà ở gần chỗ trọ của t sinh năm 92 bố mẹ cũng mất sớm nhưng kinh tế gia đình thì ko quá khó khăn vì trước khi mất cũng để lại hết cho a nhà cửa đất đai và 1 khoản tiền tiết kiệm. A học ko giỏi nên tốt nghiệp cấp 3 xong thì đi làm công nhân đến giờ lương tháng cũng ổn ổn. Con người a thì rất tốt t ko thể chê ở điểm gì hiền lành, tử tế ko rượu chè cờ bạc và quan trọng a rất yêu t. Biết hoàn cảnh của t a đã bảo t tập trung học hành và trong suốt những năm t học cho đến khi tìm đc việc tháng nào a cũng lấy lương và tiền bố mẹ để lại rồi đưa t 7tr để ăn học và gửi ít tiền về cho bà nội. T luôn rất cảm kích và biết ơn anh. Nhưng khi ra trường và đi làm đc 3 năm nay những lúc a nói muôn cưới t lại do dự vì h t đã có 1 công việc ổn định với 1 mức lương gấp 3 lương công nhân của anh. Quan trọng là t cảm thấy liệu bh a còn xứng với t ko vì a ko bằng cấp cố mãi cũng chỉ là công nhân còn t tốt nghiệp loại giỏi sắp học lên cao học. Đến khi đó t sẽ ở 1 đẳng cấp hoàn toàn khác anh chưa kể chẳng lẽ t lại giới thiệu với bạn bè đồng nghiệp chồng mình chỉ là công nhân lương 3 cọc 3 đồng.
Gần đây ở công ty đã có 1 người theo đuổi t với điều kiện gia đình và bản thân đều hơn anh rất nhiều. Họ cũng biết t và a vẫn là ny nhưng họ nói a ko xứng với t và sẽ chờ đợi để t lựa chọn họ. T cũng đã xiêu lòng và nhận lời yêu và đưa họ về ra mắt bà nội tính chuyện cưới xin. T chỉ khó xử là t vẫn giấu a. T cũng ko biết phải nói lời chia tay a ntn để ko gây tổn thương và đau khổ cho a vì nếu làm 1 người tốt với t như a bị tổn thương thì t chắc ko bh có thể sống hp quãng đời sau này mất. H t phải làm ntn cho trọn tình trọn nghĩa với người cũ mà ko mang tiếng phụ bạc mong các bạn cho lời khuyên chân thành. Tớ biết là 1 phần tớ cũng sai nhưng ko thể ở với 1 người mà mình ko còn tình yêu…và luôn cảm giác muốn rời đi được…