𝐐:𝐁𝐚̣𝐧 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐯𝐢̀ 𝐛𝐚̣𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐚𝐲 𝐛𝐚̣𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐨̛̉𝐢 𝐯𝐢̀ 𝐛𝐚̣𝐧 𝐡𝐚

6 năm ko gặp, bạn giờ thành công đến vậy!

Hôm nay đọc được 1 bài cho bạn vay tiền xong bạn trả tiền lại, nghĩ mình cũng đang trong hoàn cảnh ấy…nhưng thật ra thì bạn mình ko lầy đến thế, cũng từng lầy nhưng giờ khác rồi.
Cách đây 8 năm, khi ấy mình và nó đều là sinh viên của NEU năm cuối, thằng bạn mình vay mình 3 triệu…ko biết bây giờ với các bạn khoản tiền ấy là như thế nào nhưng với mình thì nó là 1 khoản tiền lớn. Cũng suy nghĩ đắn đo mãi thì mới quyết định cho vay vì nó xin quá…theo nó là 1 tháng thì nó trả nhưng mình đòi nó mất tận 3 tháng, gọi là đòi nhưng ko gay gắt, mà toàn tự nó liên hệ bảo chưa có. Tất nhiên nó lúc nào cũng nói là xin lỗi ko có, lúc này chưa có, đang khó khăn…
Được cái tính mình ôn hoà, mình ko gay gắt, mỗi lần đòi thì mình chỉ nói nhẹ nhàng là “ừ thôi có thì trả tao, mặc dù tao cũng khó khăn nhưng mình khó khăn hơn thì cứ từ từ, tao vẫn lo cho tao được, nhưng có gì phải thông báo nhé chứ đừng im ỉm ko hay!” – “Cảm ơn mày”. Đơn giản chỉ vậy…nên cứ khoảng 1, 2 tuần nó lại nhắn tin hoặc gọi điện là chưa có…đến khi nó có nó cũng rất tử tế, nó trả mình là 3 triệu thêm 200 nghìn, lúc đó nó còn nói:

  • Tao lo được số nợ rồi, tao trả mày trước nhé, tao gửi mày thêm 200 nghìn tiền lãi…
  • Thôi mày đang khó khăn ko phải gửi tao lãi đâu.
  • Thôi, mày cầm cho tao vui…có ơn thì phải trả ơn mà, mày cho tao vay, tin tưởng tao, tao chậm trả lại mày tao thấy có lỗi lắm.
    Cứ đùn đẩy đi đùn đẩy lại…sau đó ra trường thì 2 thằng ko gặp nhau mấy nữa…hồi đó cũng có dùng facebook gì đâu, có sđt của nhau nhưng nó đổi số…cứ tưởng nó trốn nợ, sau đó thì biết nó vào Nam làm kinh doanh buôn bán quần áo gì đó, đánh hàng kinh lắm, còn tiền nong giàu có như nào ko biết, mình lo cho cái thân mình thôi thì đến cách đây 2 năm…mình bấp bênh công việc do tiền mình làm ra bao nhiêu phải đổ vào chữa trị ung thư cho bố mình nhưng vẫn ko qua khỏi, bố mình mất, công việc mình cũng dang dở, vì phải về quê chăm sóc bố giúp đỡ mẹ nên mình từ bỏ công việc ở Hà Nội lương gần 20tr về quê làm công việc lương chỉ hơn 11tr, thôi thế cũng đc, gần nhà, lo đc cho gia đình vì quan trọng nhất là bố mẹ mà. Sau khi bố mình mất, trên đầu mình là khoảng nợ hơn 200tr…đúng đợt ấy, đi họp lớp, mình thì cũng nghĩ thôi đi họp lớp để giữ mối quan hệ với bạn bè thì gặp lại nó, lúc này nó đã đi Mercedes GLS có lái xe riêng, mà chỉ mới 28 tuổi! Nó còn nói với mình là:
  • Tao ko giàu lắm đâu, chẳng qua tao có bao nhiêu tao tiêu bấy nhiêu ko tiết kiệm, nên là cứ mua xe mua nhà, giờ có đồng nào đâu, tính ra có mỗi 3, 4 tỷ.
    Nó ko phải nói theo giọng nhà giàu tinh vi, mà ý là những người đi xe như nó, ở nhà như nó phải có 30-40 tỷ rồi, chứ ko như nó có tiêu hết, còn có 3, 4 tỷ tiền hàng với tiết kiệm 1 chút. Xong nó hỏi mình dạo này thế nào thì mình cũng nói thật với nó…thì nó cười, nó bảo:
  • Vậy như này đi, bây giờ tao cho mày vay tiền để trả nợ, sau đó mày về làm cho tao. Tao ko hứa mày sẽ thành công nhưng khẳng định trả lương cao hơn chỗ mày đang làm việc 5 triệu. yên tâm, về chỗ tao, làm cùng tao, mày phát triển hơn nhiều. Cùng tao chiến đấu.
    Mình cũng suy nghĩ mãi, thật ra cũng ngại, nó bằng tuổi mình, giờ nó thành công, mình lại làm thuê cho nó…nhưng nghĩ cũng có ý tốt, nó trả lương cao hơn, hỗ trợ mình trả nợ…mình còn chưa chủ động với nó nó đã nhắn tin (lấy lại số khi họp lớp):
  • Mày làm chỗ tao, tao đưa mày đi học các lớp marketing rồi về phụ trách mảng marketing cho tao (mình cũng đang làm về marketing). Cái lần mày cho tao vay 3 triệu tao nhớ mãi, sau này bận quá nên quên ko liên lạc với mày với mất số, lớp mình thì tao cũng ko chơi với ai mấy…
    Sau đó thì mình chấp nhận, mình chi tiền cho mình đi học 1 loạt lớp về marketing, về SEO, về quản trị chiến lược, học quản lý, học tư duy…v…v…và mình về làm cho nó.
    Giờ thì cũng ổn rồi…thu nhập giờ mình khoảng 40-50tr vẫn làm thuê nhưng thằng bạn cho góp 1 chút cổ phần vào, lương thì gọi là 25-30tr thôi, khoản còn lại là từ cổ phần với lại thi thoảng nó thưởng thêm.
    Mình chia sẻ 1 chút, ko phải là 1 bài học gì cả, chỉ là thấy mình may mắn khi ngày đó quyết định cho nó vay 3 triệu để nó giúp đỡ mình được như ngày hôm nay. Nó nói là nó mang ơn mình giờ nó trả…nhưng thật ra, người mang ơn phải là mình mới đúng! Mặc dù mình làm cho nó nhưng lúc nào nó cũng:
  • Giờ mày giỏi rồi, mày cũng có vốn chỗ góp với tao, tao thì ko muốn mày làm thuê cho tao đâu, lúc nào cảm thấy đủ kinh nghiệm, năng lực muốn tách ra làm cứ báo tao. Mày cho tao vay 3 triệu là cái duyên, tao kéo mày về làm rồi trả nợ cho mày cũng là cái duyên. Sau này tao với mày ko làm với nhau nữa cũng là cái duyên nhưng cũng chỉ mong mày thành công, nhỡ đâu sau này còn tao lại phải nhờ mày thì sao!
    Chẳng biết nói gì ngoài lời cảm ơn!
    ——-
    Nghe đến đoạn chưa có nhưng chủ động gọi khất nợ là thấy uy tín rồi.
𝐐:𝐁𝐚̣𝐧 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐯𝐢̀ 𝐛𝐚̣𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐚𝐲 𝐛𝐚̣𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐨̛̉𝐢 𝐯𝐢̀ 𝐛𝐚̣𝐧 𝐡𝐚

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *