Mình năm nay 31 tuổi, mình từ nhỏ tới giờ chưa yêu ai, do 1 phần cách dạy của gia đình, 1 phần là do chính bản thân mình bị ảnh hưởng…
Ngày cấp 2, cũng có biết thích, bố mẹ biết, liền cấm, bảo tập trung vào học.
Lên cấp 3, cũng thích nhưng bố mẹ lại dò hỏi, theo dõi, cấm, bảo là phải tập trung đỗ đại học.
Đỗ đại học thì bố mẹ lại bảo thôi học xong ra trường yêu cũng chưa muộn, tập trung đi học bổ sung kiến thức, tiếng Anh, tiếng Trung (giờ mình cũng gọi là giao tiếp đc tiếng Anh, tiếng Trung rồi).
Đến lúc ra trường thì bố mẹ bảo kiếm công việc ổn định, học xong thạc sĩ yêu chưa muộn…
Rồi dần mình bị cuốn vào công việc, vào việc học, mình thấy 2 việc ấy nó quan trọng còn lại việc yêu đương nó ko quan trọng lắm ấy, rồi bố mẹ cũng nói vậy nên mình càng ko có động lực để yêu, để kiếm n.y.
Đến giờ 31 tuổi, nói chung cuộc sống ổn, kinh tế ổn, mình có thể lo cho vợ chỉ ở nhà ăn chơi mà ko cần làm gì, có thể mua đồ hiệu được…còn cụ thể giàu có thế nào thì mình xin giấu, đại loại là trong năm vừa qua, bố mẹ giục quá nên cũng cố gắng kiếm cho mình 1 mối.
Mình làm quen được bạn này, 27 tuổi, qua 1 người quen, ngoại hình cũng ổn, nói chuyện cũng vui, bạn ấy cũng xem qua ảnh mình và hôm qua là buổi hẹn hò đầu tiên, mọi thứ rất ổn cho đến khi bạn ấy hỏi:
-Từ trước tới giờ anh trải qua bao nhiêu mối tình rồi.
-Anh á, anh chưa yêu ai bao giờ!
-31 tuổi mà anh chưa yêu ai bao giờ á???
-Ừa, anh cứ đâm đầu vào học với làm nên ko để ý việc yêu đương?
-Ối zồi, anh nên nằm trong sách đỏ chứ, thời buổi này rồi mà chưa yêu đương ai?
Bạn ấy cứ thế vừa nói vừa cười to…mình hỏi là có gì lạ thì bạn ấy bảo lạ, vì giờ học sinh chúng nó yêu nhau ầm ra, đây 1 anh 31 tuổi công việc nhà cửa ổn định mà chưa yêu ai bao giờ…nói qua nói lại 1 lúc bạn ấy nói thẳng luôn là:
-Thôi để tránh mất thời gian của nhau thì em nói thật là anh với em ko hợp nhau đâu. Em ko hợp với mỗi người yêu kiểu mối tình đầu, thường ko tâm lý với tinh tế…qua cách nói chuyện em cũng biết rồi…
Và cuộc gặp gỡ dừng lại ở đấy…
31 tuổi, chưa có n.y lạ lắm à mọi người